Chu Chỉ Nghi làm một đầu tóc xoăn gợi cảm, gắn thêm đồ trang sức tinh xảo lên càng thêm mị hoặc.
Trái lại với chính mình, như trước mặc một chiếc váy dài màu trắng phối với áo dệt kim hở cổ đơn giản màu xanh, mặt mộc đến độ có chút không tôn trọng người khác.
Hoàn hảo cô không phải đến tìm bạn kết hôn, Cố Tiểu Ngải âm thầm nghĩ.
Trong khi mọi người tán gẫu khí thế ngất trời thì Cố Tiểu Ngải lại đứng một mình yên lặng ở khu đồ ăn.
"Cố tiểu thư thích ăn cái gì?" Một thanh niên chừng hơn hai mươi tuổi, đeo đôi mắt kính viền vàng lịch sự bưng món ăn đi đến bên cạnh cô, khách khí hỏi.
Là một thanh niên trẻ tuổi trong quan hệ hữu nghị, bộ dạng có chút quen mắt, Cố Tiểu Ngải lại nhớ không nổi là ai.
"Tôi không khó ăn." Cố Tiểu Ngải xả ra nụ cười xã giao, lễ phép mà xa cách.
Cô theo Chu Chỉ Nghi tham gia loại hoạt động quan hệ hữu nghị này cũng không phải lần đầu tiên, trước kia cũng thường thường bị kéo tới góp đủ số lượng, dù sao thì ăn no rồi chạy lấy người thôi.
"Nơi này thịt bò cũng không tệ lắm." Người nam đeo mắt kính hiển nhiên không định buông tha cô, trực tiếp gắp bít tết vào dĩa cô, "Năm phần chín, cô có thể thử xem."
Cô không thích người khác ân cần.
Cố Tiểu Ngải nhíu nhíu mày, còn chưa nói cái gì thì di động liền vang lên, trên màn ảnh biểu hiện chữ "Lệ", xem như đúng lúc thay cô giải vây.
"Thật ngại, tôi đi nghe điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517996/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.