Sắc mặt Cố Tiểu Ngải trắng bệch, tay nắm chặt thành quyền.
"Lệ tiên sinh, Lam tiểu thư."
Tài xế chuyên nghiệp xuống xe mở cửa ra, Lệ Tước Phong cùng Lam Du lần lượt xuống xe.
Cửa kính xe bị gõ hai cái, Cố Tiểu Ngải buồn bực nhìn nét mặt âm trầm của Lệ Tước Phong phía ngoài cửa sổ, đè cửa kính xe xuống, giọng nói Lệ Tước Phong gầm nhẹ lập tức vang lên bên tai cô, "Xuống xe!"
"Tôi đi xuống làm cái gì?" Cố Tiểu Ngải buồn bực hỏi lại.
"Xuống xe!"
"Tôi ngồi ở trong xe chờ các người là được rồi." Kêu cô đi theo để nhìn bọn họ anh anh em em sao? Cô cũng không phải thuộc dạng bị bệnh.
Tất nhiên, cô không thương hắn, nhưng cô cũng không muốn thấy hắn ở trước mình diễn cái loại vuột quá phạm vi cho phép ấy.
"Hoặc là cô tự mình xuống xe, hoặc là tôi kéo cô xuống xe!"
Một tay Lệ Tước Phong đặt trên cửa kính xe nổi giận trừng mắt cô, Lam Du dính như sam trên người hắn lại trừng mắt Cố Tiểu Ngải.
"......"
Lệ Tước Phong là một một người đàn ông nói được làm được.
Cố Tiểu Ngải nhìn liếc mắt những người đi đường bên ngoài đang vội vội vàng vàng một cái, thu dọn máy chụp ảnh đi xuống xe.
Cô không muốn trở thành tiêu điểm bị ác ý vây xem.
Lệ Tước Phong thực hiện được theo ý mình gợi lên khóe môi, ánh mắt kiêu ngạo, rõ ràng đang nói: Cố Tiểu Ngải, cô đấu không lại tôi đâu.
Bảo mẫu không mở còng tay ra cho cô, cô chỉ có thể quấn vòng quanh cổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517965/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.