Cô ngay cả thú cưng cũng không bằng.
Không có chủ nhân nào lại đánh thú cưng của mình như vậy cả!
"Cố tiểu thư...... cô đừng tự hạ thấp bản thân mình như vậy, Lệ tiên sinh là thật lòng với cô, cho đến bây giờ cậu ấy cũng chưa ăn miếng cơm nào cả, liên hệ tất cả các phía tìm cô." Bảo mẫu nói tốt thay cho Lệ Tước Phong.
Hai đưa nhỏ này lúc trước ở bệnh viện rất tốt, nào là bắn pháo hao, nào là tặng hoa......
Như thế nào chỉ trong chớp mắt liền...... đột ngột như mưa rào.
"Khẩn trương sao?" Cố Tiểu Ngải tự giễu nở nụ cười một tiếng, chỉ vào vết máu ở khóe miệng mình, "Hắn khẩn trương tìm tôi mà lại đánh tôi thành như vậy sao?"
"Thật đáng thương, mặt bị bầm cả rồi." Bảo mẫu đau lòng sờ sờ mặt của cô.
Cố Tiểu Ngải lúc này mới đau đến mức kêu lên một tiếng.
Tên Lệ Tước Phong kia thật biến thái!
"Cố tiểu thư, cô cũng đừng trách Lệ tiên sinh, cậu ấy cũng chỉ là quá khẩn trương tìm cô mới như vậy, bình thường......"
"Bảo mẫu, hắn ta căn bản không phải người bình thường." Cố Tiểu Ngải lạnh lùng cắt đứt lời khuyên giải của bảo mẫu, "Không có một người nào, không có một người đàn ông bình thường nào lại đánh phụ nữ cả."
"Cố tiểu thư......"
"Bảo mẫu, nếu bà có con gái, bà sẽ để cô ấy sống cùng một người đàn ông như vậy sao?" Cố Tiểu Ngải hỏi lại.
"......" Bảo mẫu nhất thời trầm mặc.
Cái mũi bỗng nhiên chua xót, Cố Tiểu Ngải ngồi ở bên giường chậm rãi cong, gập hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517961/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.