Những câu chữ đều quá mức chính thức, quá mức ấm áp, giữa những hàng chữ đều đã tràn ngập hương vị hướng tích cực.
Hẳn là trợ lý của Sở Thế Tu đã viết thay anh.
Tuyệt không có khả năng là Sở Thế Tu viết, cô liếc mắt một cái có thể nhìn ra được.
Sở Thế Tu từ nhỏ chính là như vậy, mặt ngoài ôn hòa, nhưng nội tâm lại cố chấp, rất cố chấp, thực thích đem mình giấu đi, không để ý tới toàn bộ thế giới......
Anh là một người cô độc phía sau ánh mặt trời.
"Cố tiểu thư, truyền dịch xong rồi."
Một vệ sĩ đi đến trước mặt cô, thay cô đem kim truyền dịch bỏ ra.
"Ừ." Cố Tiểu Ngải thản nhiên lên tiếng, đang chuẩn bị đóng trang của Sở Thế Tu lại, bỗng nhiên một bài đăng xông vào tầm mắt của cô.
【 mơ héo rũ, ngựa tre già đi, từ nay về sau anh yêu một người giống em. 】
Một câu vô cùng đơn giản nhưng công kích mạnh mẽ trái tim Cố Tiểu Ngải.
Xem thời gian bài viết đã rất lâu rồi, cô không hiểu, đây là Sở Thế Tu viết, hay là trợ lý của anh tùy ý viết.
Mơ héo rũ, ngựa tre già đi, từ nay về sau anh yêu một người giống em.
Lương Noãn Noãn giống cô sao?
Ý thức được mình nghĩ cái gì, Cố Tiểu Ngải vỗ vỗ mặt chính mình, làm cho mình tỉnh táo một chút.
Cố Tiểu Ngải, ngươi đang suy nghĩ gì? Ngươi chờ mong cái gì?
Chỉ là một bài viết bình thường thôi, đều không có ý nghĩa gì......
Ngươi lại miên man suy nghĩ cũng không có kết quả gì.
Ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517946/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.