Đúng là cô muốn ở càng xa càng tốt, nhưng chạy đến tận bệnh viện ở châu Âu thì lại là chuyện bé xé ra to rồi .
"Pierre là bệnh viện điều trị bệnh bao tử tốt nhất thế giới." Lệ Tước Phong liếc cô một cái, đôi mắt đen thùi, "Cố Tiểu Ngải, đừng nói là cô có ý kiến khác."
Cô đương nhiên là có ý kiến . . . . . .
Đột nhiên đưa cô đến châu Âu làm gì, cô hoàn toàn biến thành một con chim nhỏ đứt chân. Ở trong nước, cô tốt xấu gì cũng còn có thể tìm biện pháp thoát khỏi sự giam cầm của Lệ Tước Phong.
Châu Âu là địa bàn của Lệ gia, đến nơi đó, đến lúc đó tất cả đều là người của hắn, cô làm sao có thể thoát được.
"Tôi. . . . . ." Cố Tiểu Ngải chần chờ, uyển chuyển nói, "Hiện tại, rất nhiều người bị bệnh bao tử , không phải chuyện gì lớn lắm, chỉ cần chú ý ăn kiêng là được rồi."
"Người khác tôi không quan tâm." Lệ Tước Phong đứng ở bên giường cô, cúi thân xuống tới gần cô, một tay nâng người của cô lên, "Phụ nữ của tôi, không thể có chút đau ốm gì."
". . . . . ."
Vậy tại sao hắn muốn tiêm thuốc phiện vào người cô?
Thật không biết hắn nghĩ cái gì? Có đôi khi hoàn toàn không xem cô là con người, muốn phát giận liền phát giận, có đôi khi lại giống như rất quan tâm đến cô, tự mình xuống bếp, không đến công ty mà ở bệnh viện chăm sóc cô. . . . . .
Cô càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517933/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.