"Xích ——"
Bảo mẫu đứng ở một bên cười ra tiếng.
Mặt Cố Tiểu Ngải đỏ lên. . . . . . Người đàn ông này thật vô sĩ! Cô muốn.. giết hắn quá rồi! Làm cho hắn không bao giờ mở miệng nói những từ hèn hạ như vậy nữa.
Thấy Cố Tiểu Ngải đỏ mặt, Lệ Tước Phong uất giận quay đầu trừng mắt bảo mẫu, giọng điệu thật không tốt hô, "Bảo mẫu ——"
"Tôi đi mua cho Cố tiểu thư chút đồ dùng." Bảo mẫu ngừng cười đi ra ngoài.
Cố Tiểu Ngải tức giận đến mức đập Lệ Tước Phong một quyền, "Anh có thể đừng ở trước mặt người già nói chuyện vô sĩ, làm những chuyện vô sĩ này hay không?"
"Vô sỉ?" Lệ Tước Phong lạnh giọng gọi bảo mẫu đã đi tới cửa lại, "Bảo mẫu."
"Vâng” Bảo mẫu lập tức đứng lại.
"Lời nói của tôi vô sỉ sao?"
Bảo mẫu chỉ là một phụ nữ trung niên bình thường nào dám ở trước mặt tổng giám đốc e. s gật đầu nên liên tục xua tay, "Không không không, ở trên tivi. . . . . . không phải các đôi tình nhân đều như vậy sao, Cố tiểu thư cũng là người trẻ tuổi, khẳng định đã biết."
. . . . . .
Bảo mẫu, cho dù cô làm việc ở Lệ gia, cũng không cần như vậy chứ.
Cái gì gọi là đã biết, cô đã biết cái gì? Cái này gọi là tình nhân cái gì chứ? !
Cố Tiểu Ngải vừa tức lại quẫn bách ngồi ở bên giường.
"Được rồi." Lệ Tước Phong bắt đầu đuổi người, sau khi bảo mẫu đi ra ngoài mới cầm lấy thìa khuấy lên đưa tới miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517931/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.