“Đừng đi, Ngải Ngải.” Sở Thế Tu có chút lo lắng thốt ra, gần như cầu xin.
Nước mắt thiếu chút nữa lại chảy xuống.
Cố Tiểu Ngải cắn chặt môi, cô thực sự không thể kìm nén lại được nữa, cô sợ cô không khống chế được chính mình......
Cô sợ anh hỏi về cuộc sống của cô?
Cô sợ anh hỏi cô hiện tại đang ở nơi nào?
Cô sợ anh hỏi hiện tại cô đã có bạn trai chưa? Có đi học đạo diễn không? Có thực hiện ước mơ của mình không?
......
Mỗi một vấn đề cô đều không thể trả lời, toàn bộ đều không thể trả lời.
Mọi người đều tiến về phía trước, chỉ có cô, một người càng chạy càng xa...... Xa đến nổi không thể quay về.
”Em thật có việc, Sở Thế Tu anh đừng như vậy.” Cố Tiểu Ngải cố nén lệ suy nghĩ nói, tay muốn mở tay anh đang quấn bên hông cô, thân mình hơi hơi run sợ.
”Không.” Sở Thế Tu trong giọng nói lộ ra tính trẻ con quật cường.
Suốt chín năm, anh không có một ngày nào ngừng tìm tin tức của cô.
Để lần này đi qua, đến khi nào anh mới có thể gặp lại cô?
Vội vàng không thể thỏa hiệp với anh được.
”Anh đừng như vậy......” giọng nói Cố Tiểu Ngải có chút nghẹn ngào, đừng ôm cô nữa.
Sức chống cự của cô không lớn để có thể kháng cự lại anh được......
Cô sợ chính mình khống chế không được ôm lại anh, sợ chính mình khống chế không được nói cho anh biết, mình thích anh nhiều năm như vậy......
Sở Thế Tu khí lực rất lớn, ôm chặt lấy cô, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517901/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.