Giọng nói âm trầm của hắn ở bên tai cô không ngừng vang lên. . . . . .
“Vậy anh muốn cái gì?” Cố Tiểu Ngải lạnh lùng nhìn hắn, cố hết sức nâng lên tay phải của mình, “Muốn thế này sao? Muốn hay không đem tôi xích trước cửa nhà anh cho người ta xem?”
Hắn coi cô là cái gì? Món đồ chơi? Sủng vật? Không chơi đã. . . . . .
Đến mức độ này rồi, với hắn thế nào mới là đủ? ! Mới có thể buông tha cô?
Miệng cô châm biếm làm cho hắn một lần nữa lại bùng nổ cơn tức giận.
Cô luôn biết như thế nào mới có thể một lần lại một lần chọc giận hắn.
Vậy đừng trách hắn không cho cô đường lui!
Đây là con đường cô chọn!
“Peter.” Lệ Tước Phong nặng nề nhéo người của cô, từ trên người cô đứng lên.
“Vâng, Lệ tiên sinh.” Vị bác sĩ vẫn đứng ở phía sau hắn mang theo thùng kim loại tiến đến, lại bị Lệ Tước Phong hung tợn quát to một trận, “Dừng lại.”
“Phải . . . . .” Vị bác sĩ hoảng sợ, dừng bước.
Nhìn xuống cô trước ngực váy ngủ bị xả loạn, Lệ Tước Phong một phen cởi áo sơmi trên người mình bá đạo mà cường ngạnh mặc vào cho cô.
“Tránh ra. . . . . .” Cố Tiểu Ngải vẻ mặt chán ghét giãy dụa, nhưng toàn thân đã không còn bao nhiêu khí lực, chỉ có thể tùy ý để động tác thô lỗ của Lệ Tước Phong giúp cô cài nút áo sơmi.
“Lại đây.” Đem cô đứng lên đặt ngồi bên giường, Lệ Tước Phong mới liếc về phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517882/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.