"Một giờ sau, ra sân bay đón tôi." Giọng nói lạnh nhạt của Lệ Tước Phong từ di động truyện tới, sau đó nhanh chóng bị cắt đứt .
Đón hắn?
Đi nhanh như vậy đã về rồi sao ? ! Cô như thế nào cảm giác mình mới tự do hai ba ngày mà thôi.
Cái tên nam nhân tự đại này! Cô cũng không phải tài xế của hắn!
Không phải chỉ là bay ra nước ngoài một tuần thôi mà, trở về hắn còn phải cho toàn bộ đội danh dự đứng hai bên đón hắn sao? !
Miên man trong suy nghĩ, cuối cùng Cố Tiểu Ngải vẫn phải đi bộ ra khỏi tòa soạn lái ô tô tới sân bay.
Thời điểm này cùng Lệ Tước Phong xung đột không có lợi gì đối với cô.
Lệ Tước Phong mặc quần áo màu đen đứng ở ven đường, sau khi thấy xe cô, lông mày nhếch lên, "Cô nghĩ thế nào lại đem xe cổ lỗ sĩ đến đón tôi? Để cho tôi đợi 10 phút rồi."
. . . . . .
Thật là, xe bình dân bền bỉ qua miệng hắn lại thành xe cổ lỗ sĩ.
Cố Tiểu Ngải một tay khoát lên trên cửa xe nhìn về phía hắn trên tay trống trơn, nhẫn nại hỏi, "Hành lý của anh đâu cả rồi?"
"Cho tài xế chở về rồi." Mặt nhăn nhíu mày, Lệ Tước Phong chán nản mở cửa xe ngồi vào chỗ ghế phụ.
"Tại sao anh không để anh ta đón anh trở về? !" Cố Tiểu Ngải hoài nghi nhìn hắn.
Nam nhân này thật là có bệnh đi? Tình nguyện ở ven đường hít khói bụi chờ cô đem xe cổ lỗ sĩ tới đón sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517866/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.