Cho nên, Cố Tiểu Ngải, đừng để bị mê hoặc bởi tướng mạo giả dối bên ngoài .
Cố Tiểu Ngải yên lặng nhắm mắt lại, không có phản kháng mặc cho hắn chà đạp.
Lệ Tước Phong làm càn ở trên người cô cuồng vọng, trong tầm mắt, trên mặt mềm mại của cô có hơi hơi tái nhợt, giống như một bệnh nhân.
Lệ Tước Phong đột nhiên ngừng lại, từng chữ một hỏi, "Cố Tiểu Ngải, cô là không phải sợ hãi chính mình sẽ yêu tôi sao?"
Trong lòng cả người run lên, thật sự hắn đoán được rồi.
Thật chất cô chỉ là thiên kim nghèo túng, cô sợ hắn đối tốt với cô. . . . . .
Cố Tiểu Ngải chậm rãi mở to mắt, nhìn chằm chằm vào mắt hắn, cũng là gằn từng tiếng, "Tôi sẽ không yêu anh."
"Cô sẽ yêu."
"Sẽ không."
"Cô sẽ yêu." Lệ Tước Phong gần như nghiến răng nghiến lợi, "Cô còn nói nữa tôi sẽ lập tức giày xéo cô!"
". . . . . ." Cố Tiểu Ngải không có biện pháp nữa rồi, còn kiên trì hắn có thể tùy thời bộc phát thú tính. . . . . . Chịu thiệt chỉ có thể là chính mình.
Yêu hay không yêu là cô quyết định, không phải hắn có thế lực thì có thể nắm trong tay .
Giữ không được thân, ít nhất cô có thể giữ được tâm.
"Ngồi xuống đây sấy tóc." Lệ Tước Phong vui buồn thất thường, lúc này lại không có tức giận, nhặt máy sáy lên một lần nữa sấy tóc cho cô, động tác so với lúc nãy càng dịu dàng hơn.
Cô sợ hắn đối xử tốt với cô.
Hắn liền cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1517863/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.