Chương trước
Chương sau
Vậy thì tôi yên tâm rồi.

Ở không gian tăm tối nhỏ hẹp này, Tiểu Trần nhìn cây lau nhà vừa va vào cửa phát ra tiếng động, sắc mặt đã trắng bệt đến cực điểm, mồ hôi từ trán không ngừng tuôn xuống như nước chảy, anh ta gắt gao bịt chặt lấy miệng, không muốn bản thân vì sợ hãi mà phát ra âm thanh gì, cố hạ thấp sự tồn tại của bản thân.

Nhưng anh ta biết hết thảy là vô dụng, tiếng bước bên ngoài chân rõ ràng vì động tĩnh này mà dừng lại, sau đó dùng tốc độ rất nhanh bước tới.

Anh ta không hy vọng là sẽ có người tới cứu, đám người Trịnh Hoàn đáng tin còn ở trong phòng học, bên cạnh hắn chỉ có một tên đồng đội heo Bạch Vấn Hạ, ​​cậu ta không sợ khi đi vệ sinh là tốt rồi, nói gì đến cứu người...

Tiếng bước chân dồn dậpđã gần kề.

Tay chân Tiểu Trần bắt đầu tê dại, tựa như không thể chống đỡ thân thể được nữa, ngay lúc anh ta sắp ngất đi vì sợ hãi thì một tiếng vang thật lớn từ khoang bên cạnh bỗng vang lên!

—— Có vẻ như cửa đột nhiên bị đẩy ra, cùng lúc đó, giọng nói đầy sốt ruột của Bạch Vấn Hạ truyền đến: "Tới đây đi!"

Lúc này, Tiểu Trần toàn thân chấn động, trong lòng dâng lên một cảm giác phức tạp khó tả, anh ta quay đầu nhìn về phía căn phòng bên cạnh, tựa như có thể thấy được cảnh tượng Bạch Vấn Hạ liều mạng cứu mình, đáy mắt anh ta lập tức gợn sóng ươn ướt!

Nghĩ đến trước kia anh ta đã khinh thường đối phương như thế nào, nhưng người nọ một chút cũng không thèm để ý, Tiểu Trần đột nhiên cảm thấy bản thân quá hẹp hòi, sao có thể để cho một người chính trực chính trực như Bạch Vấn Hạ chết một mình được! Lúc này, Tiểu Trần nghiến răng nghiến lợi, lập tức đẩy cửa ra.

Mặc dù ở đây bị cúp điện, nhưng với mượn ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài thì vẫn có thể thấy người đứng đối diện Bạch Vấn Hạ là cậu nhóc học sinh cá biệt.

Tiểu Trần: "?"

Bạch Vấn Hạ cũng cảm thấy rất ngỡ ngàng, vừa rồi hắn đột ngột đẩy cửa vào, sợ rằng quỷ quái sẽ chạy mất, nhưng hóa ra người hắn gặp lại là một người bạn học, đúng thật là lo lắng vô ích, tâm tình của hắn không được tốt lắm.

"Tụi bây bị làm sao thế?" - Học sinh cá biệt lộ vẻ không kiên nhẫn, "Trốn chui trốn nhủi trong nhà xí rồi đột nhiên xông ra, lại còn tắt đèn, lỡ tao bị dọa đến ngu người luôn thì sao hả?" Tên đó túm lấy cổ áo Tiểu Trần ở bên cạnh, cười nhếch mép nói, "Mày không định bồi thường tổn thương tâm lý cho tao sao?"

Cả hai rất nhanh liền hiểu cái tên học sinh cá biệt này đã cố tình đến tống tiền khi thấy họ trong nhà vệ sinh. Tiểu Trần ban đầu sợ chết khiếp, nhưng anh ta lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn khi thấy bên kia chỉ muốn moi tiền.

May mắn thay, sau khi vào phó bản thì mọi người vẫn còn một số tiền mặt trên người. Sau khi Tiểu Trần móc tiền kia, tên cá biệt đã giật lấy rồi nói một cách thản nhiên: "Gần đây tao còn lo không biết phải làm sao nếu tao xài hết tiền, không ngờ lại có học sinh chuyển trường đến đưa tiền cho. Nếu thằng kia cũng biết điều giống như mày thì có lẽ mọi chuyện đã không xảy ra như vậy..."

"Cái gì?" Bạch Vấn Hạ nhạy bén phát hiện chuyện mà tên cá biệt này vừa nói hẳn là có liên quan đến phó bản, hơn nữa có liên hệ với con quỷ yêu kia, đây là một chuyện hệ trọng liên quan đến sự nghiệp làm đồng heo của hắn, hắn lập tức hỏi: "Cái thằng mày nói là ai?"

Sau đó, tên cá biệt mới nhận ra rằng mình đã lỡ lời, lập tức nổi giận và giơ nắm đấm về phía Bạch Vấn Hạ, ​​"Mày muốn quản chuyện của tao? Hình như mày còn chưa xòe tiền ra cho tao, không muốn sống nữa à?"

Bạch Vấn Hạ do dự, trên thực tế, mặc dù hắn có vẻ ngoài cao gầy trông như không thể đánh nhau, cũng tại cái số làm tù trưởng nên nhóc mặt đen này đã gây ra không ít rắc rối trong quá khứ ... Tóm lại, hắn cũng đặc biệt chịu khó đi rèn luyện thân thể, nếu bàn đến giá trị vũ lực thì ít nhất hắn cũng có thể đập thằng nhóc côn đồ trước mặt này một trận.

Nhưng hắn sợ là, nếu không may đối phương thắng thì quỷ quái sẽ không xuất hiện nữa.

Tiểu Trần nhỏ giọng thuyết phục: "Đừng quá lo lắng về NPC, cậu đã quên những gì anh Trịnh nói sao? Độ hảo cảm này rất quan trọng. Nếu nó quá thấp thì rất dễ xảy ra chuyện chẳng lành, thậm chí tính mạng có thể gặp nguy hiểm!"

Nghe anh ta nói như vậy, Bạch Vấn Hạ gật đầu, gương mặt hiểu chuyện nhìn Tiểu Trần một cách cảm kích, "Cảm ơn anh đã nhắc nhở." Dù sao thì anh cũng đúng, nếu độ hảo cảm của NPC thấp thì người chơi sẽ gặp bất lợi, nếu hắn dựa vào đây này hành động thì sẽ không có vấn đề gì.

Tiểu Trần thở phào nhẹ nhõm trong lòng, bây giờ thiện cảm của anh ta với Bạch Vấn Hạ đã tăng lên rất nhiều, nên lo lắng cho tính mạng của đối phương là điều đương nhiên.

Sau đó anh ta liền thấy Bạch Vấn Hạ vén tay áo lên lộ ra nắm đấm, tiến đến tên cá biệt phía đối diện, trong miệng còn lẩm bẩm: "Vậy thì tôi yên tâm rồi."

Tiểu Trần: ? ? Cậu yên tâm chỗ nào hả!

Anh ta đang muốn lên tiếng ngăn cản, nhưng ánh mắt anh lại rơi vào hình ảnh phản chiếu của tên cá biệt trong gương, anh ta mở to mắt kinh ngạc.

Vừa rồi hình ảnh phản chiếu của tên này còn rất bình thường, nhưng giờ đây lại được thay thế bằng bộ dạng bị giết chết thê thảm! Chẳng những thế còn có còn có một bóng đen rất kỳ lạ không biết xuất hiện từ lúc nào ở bên cạnh tên cá biệt và Bạch Vấn Hạ.

Tiểu Trần cảm thấy toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, anh ta đột nhiên hiểu ra, tiếng bước chân vừa rồi xác thực là của ác quỷ tạo thành, chẳng qua là nó đến từ bên kia tấm gương, hiện tại đối tượng mà nó muốn giết chính là tên cá biệt trước mặt.

Anh ta muốn nhắc nhở Bai Wenxia, ​​nhưng phát hiện ra rằng anh ta có lúc không thể cử động, thậm chí không thể nói một lời. Nhìn vào gương, không biết từ lúc nào miệng đã bị một bàn tay nhợt nhạt giữ chặt!

Khán giả xem livestream hiển nhiên cũng chú ý tới cảnh này, trong lòng đột nhiên trở nên căng thẳng.

【 Vừa mới có ấn tượng tốt với Bạch Vấn Hạ vì cách xông pha cứu đồng đội của cậu ta! ! Nhất định không nên chết! 】

【 Những người sẵn sàng hy sinh bản thân vì người khác rất hiếm. Haiz, tui hy vọng cậu ta có thể sống sót. Nếu cậu ta còn sống thật thì tui chắc chắn sẽ theo dõi. 】

【 Nhưng mà đối diện trực tiếp với lệ quỷ như vậy, cơ hội sống sót không cao lắm đâu. 】

------

Trong lớp học yên tĩnh không tiếng động.

Ngoại trừ tên cá biệt vừa ra ngoài thì nơi này cũng không có xảy ra chuyện gì, những NPC khác đều đang tiếp tục học bài.

Nhưng thấy Bạch Vấn Hạ và Tiểu Trần đi vệ sinh lâu vậy vẫn chưa quay lại, những người khác không khỏi thấy ớn lạnh trong lòng, nghĩ rằng họ có thể sẽ không thể quay lại được nữa.

"Quả nhiên có quỷ xuất hiện." Trịnh Hoan chậm rãi đọc sách, tựa hồ không biết chuyện gì xảy ra, nhưng trên thực tế lại biết rất rõ ràng.

Gã tìm được ghi chép về phương pháp triệu hồi quỷ trên ghế, đáng tiếc nó còn chưa hoàn chỉnh, nếu không hắn có thể lấy thứ này để đổi rất nhiều tích phân từ hệ thống.

... Người niệm chú phải là một người có oán hận lớn vào lúc hấp hối, xung quanh người đó cần phải có một con quỷ mạnh bị phong ấn, ít nhất là sự tồn tại đáng sợ chỉ xuất hiện trong các phó bản cấp cao.

Sau khi tất cả những điều kiện này được đáp ứng, sự oán hận này sẽ hình thành một thế giới bên trong, và người được người niệm chú ghi thù cũng sẽ bị kéo vào thế giới này, và những người đó sẽ hoàn toàn không nhận thức được những điều bất thường xảy ra xung quanh họ.

Người niệm chú có khả năng mượn năng lực của quỷ, vì thế nên cũng sẽ có nhiều cách trả thù khác nhau, cần phải hiến tế mạng sống của bảy người trong vòng bảy ngày để hoàn thành toàn bộ khế ước. Cuối cùng, thế giới bên trong sẽ biến mất, và boss cuối sẽ trực tiếp xuất hiện ở thực tế, tạo thành mối nguy hại cực lớn, về phần những cái streamers ở đây... không nghi ngờ gì nữa, tất cả bọn họ đều sẽ chết.

Phó bản này của bọn họ có lẽ xảy ra tình huống như vậy.

"Chẳng qua phó bản này đã cho chúng ta bảy ngày trước khi những con quỷ xuất hiện. Hơn nữa, chỉ cần bảo vệ mạng sống của một NPC tùy ý thì khế ước sẽ không thể hoàn thành, chúng ta có thể sống sót rời khỏi phó bản này. Vật phẩm liên quan đến chân tướng của của phó bản cũng có thể sẽ được tìm thấy ngẫu nhiên." Trịnh Hoàn thầm nghĩ: "Quả nhiên là phó bản giành cho người mới, chỉ cần tự tìm đường chết thì cơ hội sống sót vẫn rất cao."

Nếu là tình huống bình thường, Trịnh Hoàn nhất định muốn giữ lại mạng của tất cả mọi người mới có thể đảm bảo việc thông quan, nhưng hắn nghe được rất nhiều tin tức từ những đại lão, trong đó có rất nhiều tin tức về Boss cuối cùng của phó bản này , ngoài ra còn có rất nhiều biện pháp để bảo toàn tính mạng.

Nếu như boss cuối xuất hiện, hắn có cách giữ được mạng của bản thân, hơn thế còn chiếm hời khá nhiều, về phần những người khác thì chỉ có thể nói là do bọn họ xui xẻo tham gia cùng một phó bản với hắn."

Ví dụ như Bạch Vấn Hạ, ​​Tiểu Trần và tên cá biệt vừa ra ngoài, Trịnh Hoàn dù sao cũng không tin rằng họ có thể sống sót trở về, hơn nữa người niệm chú lại có có oán hận rất sâu sắc với kẻ thù.

-----

Lưng của Tiểu Trần đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Làm sao mà lường trước mọi chuyện có thể kinh khủng như thế chứ!

Nếu anh ta làm sai, lệ quỷ có thể trừng phạt anh ta, sao lại để anh ta nhìn hai người đánh nhau trước mặt con quỷ đó được!

Không, thay vì đánh nhau, nên nói rằng Bạch Vấn Hạ đã một mình tung cước. Không ngờ tên cá biệt lại không chịu nổi, thân hình cường tráng vậy mà lại bị Bạch Vấn Hạ đập tơi bời ngã xuống đất chỉ sau vài đòn.

Bạch Vấn Hạ không phục nhìn xuống tên cá biện, kiểm tra độ hảo cảm của gã, "Tôi chỉ mất 5 điểm hảo cảm thôi, sao lại vậy được!" Hắn có chút thống hận với cái tên không có chút động thái phẫn nộ kia, muốn làm đồng đội heo thôi mà cũng khó như vậy sao!

Thấy Bạch Vấn Hạ có vẻ mất tập trung, tên cá biệt liền xem đó là cơ hội để tung chiêu phản đòn. Bạch Vấn Hạ dường như đã nhận ra điều đó từ lâu, không chỉ né tránh đòn tấn công mà còn túm lấy cổ áo của tên cá biệt, lại bắt đầu đánh tiếp!

"Cái thằng này là kiểu người gì thế!" Trong lòng tên cá biệt đã có oán hận, chỉ cần tìm được cơ hội là muốn báo thù.

Bạch Vấn Hạ cũng để mắt đến độ hảo cảm của đối phương, thấy nó đã giảm xuống lền vui mừng khôn xiết, thậm chí còn nở một nụ cười dịu dàng có phần khích lệ.

Nhưng ở trong mắt tên cá biệt, nụ cười trên khuôn mặt xinh đẹp của đối phương lại càng khiến gã có chút sững sờ, nhất thời quên đi đau đớn trên người.

"Tại sao độ hảo cảm lại tăng lên nữa vậy? Chuyện gì vậy trời?" Bạch Vấn Hạ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tiếp tục giáng xuống một quyền thật mạnh.

Mưa bình luận ngày càng trở nên dày đặc hơn.

【 Vừa vào xem đây, sao streamer này lại đánh nhau với người bên cạnh con quỷ vậy? Mà sao con quỷ kia lại ở bên cạnh quan sát thế, nhìn hài hòa ghê luôn đó! 】

【 Đáng lẽ tên NPC này là kẻ thù của lệ quỷ, mắt thấy kẻ thù bị đánh thành như vậy thì nhất định rất vui, nhúng tay vào làm gì nữa. 】

【 Đừng nói nữa, dáng người streamer đẹp thật đó! Chân dài ghê luôn, chậc chậc, đây thật sự là thứ có thể xem miễn phí sao? 】

...

Tên cá biệt đã lâm vào hôn mê, mũi bầm tím còn mặt mài thì sưng tất, ấy vậy mà còn lộ ra một chút thoải mái, giống như việc hôn mê như thế này so với lúc tỉnh táo thì khiến gã dễ chịu hơn.

Bạch Vấn Hạ nhận ra rằng dường như hắn đã làm quá trớn, hắn trói tên cá biệt lại bằng sợi dây vừa tìm thấy trong phòng chứa đồ, đề phòng những rắc rối sau này.

Sau khi làm xong tất cả mọi thứ, Bạch Vấn Hạ lau mồ hôi trên trán, nhìn Tiểu Trần vẫn luôn đứng bên cạnh rồi thản nhiên nói: "Anh nghĩ khi nào thì con quỷ kia sẽ xuất hiện? Bọn mình chờ lâu vậy rồi, tại sao lại chưa có gì xảy ra."

Tiểu Trần nhìn lệ quỷ trong gương đang đứng phía sau Bạch Vấn Hạ, "..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.