Chương trước
Chương sau
Editor: YYone

Phương Điền thừa nhận khi vừa nghe được giọng của Sở Tinh Chiết.

Cậu hoảng liền.

Kể từ khi xảy ra vụ việc đáng xấu hổ kia cậu chẳng thể tưởng tượng được có ngày mình sẽ lại tổ đội với Sở Tinh Chiết lần nữa.

Đầu óc cậu nhất thời trắng xóa, thân thể đang ngồi dựa trên ghế cũng vô thức ưỡn thẳng lưng.

Cậu không để ý tới việc vừa vào đội đối phương đã giễu cợt mình, còn chưa kịp nghĩ tới tại sao Sở Tinh Chiết lại mời cậu. Phương Điền chỉ có thể bất chấp, dè dặt chào hỏi hắn. "...Sở thần, sao anh lại ở đây á?"

Sở Tinh Chiết nghe ra được sự hốt hoảng trong giọng cậu, không vui hỏi ngược lại. "Tôi không thể tới?"

Quả nhiên là tới gây rối mà!

Phương Điền gào thét trong lòng.

Cậu đột nhiên nhận ra gì đó, căng thẳng nói. "Anh... Anh ban nãy không xem em livestream đâu ha?"

Sở Tinh Chiết dường như đọc được suy nghĩ của cậu, hắn cười giễu, trêu chọc. "Sao, sợ tôi thấy cái gì?"

"Thấy cậu nhảy dù sai hướng hay là... thấy cậu cầm súng mà không bắn trúng người ra, rồi còn bị giết ngược?"

Anh ta chắc chắn đã xem rồi!!!!!!!!!!!

Phương Điền đỏ bừng mặt, may mắn là hiện tại cậu không mở camera, nếu không fan sẽ chứng kiến cảnh tượng cậu xấu hổ đến mức đỉnh đầu bốc khói mất.

Suy cho cùng cảm giác xấu hổ khi bị fan nhìn thấy kỹ thuật gà mờ của mình với bị Sở Tinh Chiết nhìn thấy hoàn toàn khác nhau. Người sau khiến cậu thấy mình như đang múa rìu qua mắt thợ, cực kỳ mất mặt.

Nghĩ vậy, cậu choáng váng đến mức còn hỏi lại hắn. "Vẫn, vẫn được ha?"

Sở Tinh Chiết có lạnh lùng thế nào thì cũng bị chọc cười thành tiếng.

"Còn dám hỏi hả?"

Hắn không trả lời Phương Điền, Sở Tinh Chiết dừng lại một chút rồi nói tiếp. "Đánh vào đầu cậu chắc kêu vang lắm."

Phương Điền bốc hơi luôn.

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha cứu tui!!!]

[Đựu má cưng vãi! Tui cười to đến mức hàng xóm phải qua bịt mồm tui lại!]]

[Còn tự tin mà hỏi lại nữa chớ, đỉnh vãi ha ha ha ha!]

[Sao Sở Tinh Chiết chỉ cười có một tiếng thôi vậy? Đây là phong thái của tuyển thủ chuyên nghiệp sao?!]

Phương Điền nhìn bình luận dày đặc trên màn hình, cậu cảm thấy mình không cười nổi nữa.

Khi cậu đang tự chìm đắm trong bầu không khí xấu hổ, ván đấu đã bắt đầu từ lúc nào. Tại giao diện chờ nhảy dù, Phương Điền nghe thấy Sở Tinh Chiết lơ đãng hỏi một câu. "Sao không mở camera?"

"Phải, phải mở ạ?" Cậu ngơ ngẩn hỏi lại.

Sở Tinh Chiết nhẹ giọng "Ừ." một tiếng, giọng điệu tùy ý như yêu cầu ban nãy không phải hắn đưa ra.

Sau đó Phương Điền không hề suy nghĩ, ngốc nghếch mở camera lên.

Trước khi phát sóng cậu đã đi tắm, bây giờ đang mặc áo ngủ nhung màu san hô trông vô cùng mềm mại. Mái tóc bình thường bồng bềnh bây giờ hơi ẩm ướt, được vén ra sau tai. Bởi vì chuyện vừa rồi mà từ gương mặt đến vành tai cậu đều hơi phiếm hồng. Khi đôi mắt ngập nước đối diện với ống kính có cảm giác ngoan ngoãn khó tả.

Phòng livestream đã cực kỳ sôi nổi từ lúc Sở Tinh Chiết xuất hiện, Phương Điền vừa lộ mặt lại càng náo nhiệt. Dù là fan Sở Tinh Chiết theo tới đây, fan Phương Điền hay người qua đường tới hóng hớt thì giờ phút này đều điên cuồng gửi bình luận.

[Nhan sắc thần tiên!!!! Siêu cấp đáng yêu!!!!]

[Moe chết tui rồi! Vì dùng mặt giết người không phạm pháp nên streamer mới ngang ngược như vậy đúng hông!]

[Mẹ nó, ngây thơ vãi òn!]

[@Phương Điền, tui có thể gọi cậu là vợ iu không?]

Phương Điền: ....

Dưới sự khoa trương của kênh chat, cậu cũng bắt đầu hoài nghi giới tính của mình.

Thật sự có người không nhận là cậu là nam hả?

Phương Điền, người chưa từng tiếp xúc với vòng fan bí ẩn nào đó nghiêm túc tự hỏi.

Một lúc sau cậu mới nhận ra người bảo cậu mở camera lên nãy giờ không nói chuyện.

Không biết Sở Tinh Chiết có đang xem không, Phương Điền bỗng dưng thấy bầu không khí hơi xấu hổ. Lúc máy bay cất cánh, cậu chủ động mở lời. "Sở thần, chúng ta nhảy chỗ nào thế?"

Đối phương mãi không trả lời, đến khi Phương Điền nghiêng đầu thắc mắc nhìn camera như đang thúc giục thì cậu mới nghe thấy Sở Tinh Chiết chậm rãi đáp lại, giọng điệu lạnh nhạt.

"Bootcamp."

"!!!"

Bản đồ rừng nhiệt đới diện tích nhỏ, Sở Tinh Chiết vừa dứt lời thì máy bay đã tới gần địa điểm mục tiêu. Hắn chẳng quan tâm Phương Điền có nghe thấy không đã bung dù nhảy xuống.

Phương Điền chưa kịp phản đối đã phải nhảy theo hắn. Dù sao đi theo Sở Tinh Chiết vẫn an toàn hơn ở một mình.

Nhưng cậu vừa nhảy đã nghe thấy âm thanh bung dù xung quanh mình. Phương Điền chuyển hướng tầm nhìn quan sát một vòng, ở đây ít nhất phải có năm, sáu đội lận!

Cậu còn chưa tiếp đất thì trong tòa nhà đã vang lên tiếng súng.

Đây là khu vực đấu súng của các đại lão mà! Cậu hoảng sợ.

Phương Điền hối hận rồi, cậu vốn là người chơi loot dạo mà, ai cho cậu dũng khí mà nhảy ở đây thế!

Đậy là Bootcamp đó!

Là nơi bình thường cậu chạy bo đều phải né!

Liếc thấy có hai đội rơi xuống tầng cao nhất bắt đầu sống mái với nhau, Phương Điền lập tức ghìm cương trước, điều chỉnh hướng dù xuống nhà kho lớn bên ngoài.

Nhưng nơi này cũng có người tiếp đất, cậu đành vừa nhảy xuống đã ỉu xìu chạy về.

Trong tòa chính, Sở Tinh Chiết đã giết được bốn người. Giờ hắn đang ở cầu thang tầng hai tự chữa trị cho mình. Dường như bây giờ Sở Tinh Chiết mới nhớ ra mình có đồng đội, hắn liếc qua vị trí của Phương Điền, nhận ra vị trí của đối phương rất gần mình. Hắn dừng lại rồi kêu lên. "Nhặt súng đi rồi theo tôi, tôi dọn hết người thì ra."

"Vâng ạ!" Phương Điền nhặt được một khẩu QBZ, thành thật ôm súng chạy tới cách hắn mấy mét.

Sở Tinh Chiết uống xong hai bình tăng lực, chuyển sang góc nhìn thứ nhất đi lên tầng hai. Ban nãy khi băng bó hắn có nghe tiếng bước chân loáng thoáng của hai người, không thấy tiếng súng, khả năng cao là chung một đội.

Bên kia hẳn là cũng nghe được âm thanh hắn băng bó ở cầu thang. Khi Sở Tinh Chiết bước lên, hai người kia cực kỳ im lặng, không phát ra chút tiếng động nào. Ở nơi tập hợp toàn thành phần máu chiến như Bootcamp thì hai người này chắc chắn muốn úp sọt hắn.

Sở Tinh Chiết đoán đối phương chắc chắn đang camp trước, nấp sau hai bên cửa, chỉ trực chờ hắn vào tròng.

Hắn không hoảng chút nào, với tư cách tay đột kích chủ lực của 7AG, hắn giỏi nhất là lấy một địch trăm.

Sở Tinh Chiết thả nhẹ bước chân, vừa đẩy cửa ra đã bắn mấy phát vào bên trong, muốn đánh lừa một đợt xả đạn của đối phương. Mấy người kia nghe thấy tiếng súng thì cho rằng có người đến, lập tức sấy về phía cửa. Sau khi phát hiện không bắn trúng người liền nhanh chóng nạp đạn.  

Mục tiêu của Sở Tinh Chiết chính là cơ hội này, xác nhận được vị trí của kẻ địch, tranh thủ mấy giây khi đối đang nạp đạn, nghiêng người dùng bốn viên đạn hạ gục người bên trái rồi nhanh chóng rút về. Người bên phải nạp đạn xong, nổ súng về phía cửa nhưng chỉ bắn vào khoảng không.

Người kia chỉ còn hai lựa chọn, cứu đồng đội hoặc là trực tiếp ra ngoài đấu tay đôi với Sở Tinh Chiết. Cứu đồng đội cần mười giây mà nếu đọ súng thì chưa chắc đã thắng.

Nhưng Sở Tinh Chiết không cho cậu ta cơ hội lựa chọn, hắn thậm chí còn không để đối phương có thời gian lưỡng lự. Lúc người kia chạy từ bên phải qua bên trái, chỉ một giây để lộ thân mình trước cánh cửa đã bị Sở Tinh Chiết nghiêng người cho một phát headshot, trực tiếp tiễn lên bàn thờ.

Sở Tinh Chiết dọn dẹp xong, hồi đầy máu rồi nói với người đang núp đằng sau.

"Chết hết rồi đấy, loot đi."

[Sở Thần trâu bò!!!!!!!!!!!!]

[Một phát headshot 666]

[Không hổ là Sở thần, tui mà dính quả lừa kia cũng ngu luôn!]

[Kẻ hèn này may mắn được gặp Sở thần ở mức rank 6000 điểm, còn chưa kịp phản ứng đã bị ảnh một phát nổ đầu rồi, chưa kịp thấy ảnh luôn. Chẳng cho tui tí trải nghiệm chơi game gì hết.]

[Phát headshot cuối cùng đỉnh quá trời!!!]

[Không có tốc độ tay của người độc thân hai mươi năm thì không học nổi đâu, thiếu một năm cũng không được nha.]

[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha đựu má. Lầu trên, Sở thần bảo cậu quá lắm mồm rồi.]

[Mọi người nhìn biểu cảm của Phương Điền kìa, cười chếch mất.]

[Tôi nhìn khẩu hình thấy cậu ấy nói không nên lời, cứ bập bẹ mãi.]

[Cmn, lại còn phát ra tiếng chứ ha ha ha ha ha ha ha! Cưng quá đi!!]

Phương Điền đúng là đang chết máy, bây giờ cậu mới thực sự có cảm giác đồng đội Sở Tinh Chiết của mình là tuyển thủ PUBG hàng đầu.

Cậu ngốc nghếch hé miệng, nửa ngày mới phát ra tiếng "Oa." thật dài, tràn ngập sự khâm phục.

Đôi mắt Phương Điền lấp lánh nhìn chằm chằm màn hình, ngưỡng mộ khen ngợi. "Anh Tinh Chiết đỉnh quá à!"

Sợ mình khen chưa đủ, cậu lập tức ngọt ngào bổ sung thêm. "Anh lợi hại ghê, em nhìn mà ngây người luôn!"

Sở Tinh Chiết đang nạp đạn thì nghe thấy hai tiếng "Anh" ơi anh à, bàn tay cầm con chuột khựng lại.

Hắn ngẩng đầu nhìn streamer nhỏ tuổi trong phòng live một lúc mới cười xùy đáp.

"Giờ không gọi tôi là biến thái nữa hả?"

"..."

Phương Điền đơ luôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.