Chương trước
Chương sau
Chiến đội GG hẹn đấu 3 trận với chiến đội Tấn Giang, kết quả tổng kết là 1 thắng 2 thua, mặc dù nhìn kết quả không quá tốt nhưng mấy vị quản lý chiến đội vẫn thỏa mãn vì bọn họ muốn tìm ra những vấn đề trong đợt huấn luyện, mà sau ba trận đấu này, tất cả thực lực của chiến đội và cả ưu điểm khuyết điểm đều lộ ra hết.

Ưu điểm lớn nhất của chiến đội GG là có năng lực cá nhân mạnh, nếu như không bị đè ép thì đường nào cũng có ưu thế, nhưng khuyết điểm của họ lại rất rõ ràng.

Ví dụ như Bạch Lộ quá tự tin về thao tác của cô, thỉnh thoảng cô muốn đánh mặt người ta cuối cùng lại là dâng mạng, Úy Lam cảm thấy vấn đề này có khả năng là bệnh di truyền theo thế hệ nhà cô, tại vì Đại Bạch, Nhị Bạch năm đó cũng vậy.

Vấn đề của Tiểu Tiểu Kiều là đánh quá riêng lẻ, tự dưng chuyển sang Đường giữa khiến cậu không quen phối hợp với đồng đội cho dù chơi rất ổn, phối hợp đổi đường trên dưới không được lần nào, chỉ liên hợp với Jungle tạo chút sóng gió thôi.

Đại Thánh là người phát huy tốt nhất trong năm người. Hắn vốn là Jungle đồng thời cũng là đùi to của chiến đội GG trong đợt thi đấu mùa xuân. Bản thân Đại Thánh không có nhiều vấn đề nhưng Đường trên, Đường dưới, Đường giữa tất cả đều thay người nên hắn hơi sợ người lạ, có lúc thấy Tiểu Tiểu Kiều ở Đường giữa hoặc Hoa Bán Sơ ở Đường dưới hắn lại giật mình.

So với ba tuyển thủ Top, Jungle, Mid thì hai người Đường Dưới lại tốt ngoài mong đợi. Dù sao Giang Trục nhìn qua không giống một Support chịu phối hợp, lại còn có lịch sử đen đem ADC bỏ chợ, mọi người đều từng đồn đoán Giang Trục với Hoa Bán Sơ có khả năng oánh lộn hay không.

Bản thân Hoa Bán Sơ có thiên phú cao, điều hiếm hoi hơn nữa là khi cậu chơi game rất lí trí và hiểu được tinh thần phối hợp giữa đồng đội. Giang Trục khi đánh thế mà cũng nghiêm túc, anh không chọn một tướng có thể một mình cân tất để soán vị cướp ngôi, cũng không giận trời dỗi đất, hoặc để ADC làm mồi nhử làm Giang Thái Công câu cá.

Giang Trục được Tiểu Kiều giới thiệu vào đội, hơn nữa anh chơi cùng vị trí Support giống Tiểu Kiều nên cả quá trình thi đấu Tiểu Kiều đều quan sát biểu hiện của anh.

Trước đó Tiểu Kiều đã từng nhìn thấy Giang Trục solo không chịu làm người tử tế thế nào, vốn dĩ anh ta còn đang lo lắng Giang Trục và Hoa Bán Sơ không thể phối hợp. Dù sao khi thi đấu chuyên nghiệp với đồng đội khác xa so với khi hai người phối hợp đè mấy người chơi qua đường khác. Nhưng Tiểu Kiều không ngờ đến là Giang Trục thế mà lại hoàn toàn thu hồi cá tính của anh mà hợp tác cả trận với Hoa Bán Sơ.

Giang Trục và Hoa Bán Sơ phối hợp tốt ngoài dự đoán, khi Hoa Bán Sơ chiến đầu quyết liệt, Giang Trục cũng có thể theo kịp cậu, khi Hoa Bán Sơ chơi phòng thủ, Giang Trục cũng sẽ kiềm chế lợi thế mà cố gắng bảo vệ ADC.

Hoa Bán Sơ là người đứng đầu toàn quốc, thao tác của cậu mạnh mẽ đến đâu thì không cần phải nói, việc Giang Trục có thể đuổi theo được nhịp điệu của Hoa Bán Sơ đã vượt qua được nhiều người khác. Dù sao thì đa số người chơi Support của các chiến đội khác đều phụ trách vai trò chỉ huy, lượng thao tác của họ ít hơn bốn vị trí còn lại nên tình huống tổng thể và yêu cầu huấn luyện chiến thuật hàng ngày càng cần yêu cầu cao hơn, tuyển thủ Support chưa bao giờ là lưỡi dao đột kích sắc bén mà là bộ não của cả đội.

Trong trận đấu huấn luyện, chiến đội GG thua hai trận cũng là vì đầu não không tốt, dù sao bọn cậu mới thành lập team, chưa hiểu được rõ phong cách của nhau, hơn nữa có quá nhiều ý kiến, thời gian trong game chớp mắt là qua, bọn cậu thảo luận quá lâu không tránh khỏi bỏ lỡ thời cơ hoặc khiến cho tình hình trở nên rối loạn.

Khi chiến đội GG một mình đánh nhau thì đều có thể lấy được ưu thế dựa vào thực lực cá nhân, nhưng chỉ thua khi phối hợp toàn đội.

Sau khi đánh xong ba trận huấn luyện, tâm trạng Úy Lam thế mà rất vui vẻ, năng lực cá nhân là do trời phú, ngày một ngày hai rất khó bù đắp nhưng chuyện phối hợp trong đội thì luyện nhiều với nhau sẽ tốt lên.

Giống như năm tuyển thủ thế hệ đầu tiên của chiến đội GG năm đó, ban đầu phối hợp cũng chẳng ra gì, cuối cùng bị bên đội Bảo Cấp hành lên hành xuống. Năm đó bên chiến đội BJ kia được mệnh danh là đánh đoàn đội đẹp như vẽ, bọn họ luyện với chiến đội GG, chiến đội GG luyện đánh đội, chiến đội BJ luyện đánh solo, hai nhánh chiến đội cùng nhau trưởng thành, bọn họ là những người bạn bè thân thiết nhất cũng là nhưng đối thủ đáng kính nhất.

Lứa chiến đội GG này thật ra có tiềm lực rất lớn, ai ai trông cũng thông minh, năng lực học hỏi cũng không thấp, chỉ tiếc không tìm ra một chiến đội như BJ năm ấy có thể cùng nhau luyện tập hàng ngày.



Úy Lam nhớ về đội Bảo Cấp năm đó, lại nhớ đến đội trường của bọn họ - Mười Lăm lại thấy xúc động. Mặc dù cảnh còn người mất nhưng lý tưởng và thanh xuân của những người chơi thể thao điện tử chưa bao giờ thay đổi. Thế hệ game thủ liệu có đạt được đến đỉnh cao hay không, đáp án là ở chính lứa trẻ bọn họ.

Úy Lam nhìn về phía Chủ Công và Tứ Nguyệt, hai người hiểu ý gật đầu.

Úy Lam nhìn về phía Tương Ngôn và Tiểu Kiều bên kia, hai người ấy cũng gật đầu với Úy Lam.

Úy Lam quay đầu nhìn năm đội viên mới của team mình, khẽ mỉm cười.

Nào các bạn nhỏ, nổi lửa lên.

Sau trận đấu huấn luyện, đã đến lúc cả đội ăn cơm tối. Việc xem lại trận đấu cũng không gấp gáp, Úy Lam gọi cả đội đi ăn cơm, Đại Thánh là người lao ra ngoài đầu tiên, mọi người cũng theo sau.

Hoa Bán Sơ muốn Giang Trục đi cùng với cậu, cậu nhìn về phía Giang Trục, thấy anh không có ý định đứng dậy mà thay vào đó anh đang nhìn chằm chằm vào giao diện kết quả trận đấu với vẻ mặt nghiêm túc.

Hoa Bán Sơ thấy dáng vẻ hơi nhíu mày của Giang Trục, cậu lặng lẽ gửi một tin nhắn WeChat sang cho Mười sáu béo nhà hàng xóm.

[Hoa Bán Sơ: Aaaaaa, ảnh cau mày cũng đẹp trai như thế.]

[Mười Sáu: Thôi đi em ơi.]

Hoa Bán Sơ phớt lờ sự can ngăn của Mười Sáu, cậu gửi cho Mười sáu một biểu cảm gợn sóng sau đó nghiêm mặt lại nói với Giang Trục: "Chiến đội Tấn Giang vẫn tương đối mạnh, chúng ta thi đấu vẫn có mấy lần phối hợp đoàn đội bị rối loạn, cái này ăn xong rồi cùng xem lại đi."

Giang Trục nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình như đang nghiên cứu gì đó, anh nghe thấy tiếng Hoa Bán Sơ bảo cậu chờ chút.

Hoa Bán Sơ kiên nhẫn chờ Giang Trục, Tiểu Tiểu Kiều vốn dĩ ngày nào cũng gọi Hoa Bán Sơ đi ăn cơm chung, nhưng nay thấy Hoa Bán Sơ và Giang Trục nên khôn ngoan lựa chọn đi trước.

Hoa Bán Sơ không giục Giang Trục, Giang Trục nhìn vào giao diện kết thúc trò chơi một lúc rồi quay lại hỏi Hoa Bán Sơ: "ID trò chơi của đối thủ là bính âm hả? Sao tôi không dịch nổi?"

Hoa Bán Sơ không kịp phản ứng, cậu hơi ngốc à một tiếng, sau đó hiểu rõ, Hoa Bán Sơ có hơi cạn lời hỏi: "Anh ngồi ở đây nghiên cứu lâu thế là vì ID của bọn họ hả?"

Khi nãy chiến đội GG đánh huấn luyện thi đấu với chiến đội Tấn Giang, mọi người sợ Giang Trục không nhìn rõ tên nên không gọi ID tuyển thủ mà gọi tên tướng đối thủ dùng, vì vậy đến giờ Giang Trục vẫn không hiểu ID kia có nghĩa là gì.

Giang Trục nghe thấy câu hỏi của Hoa Bán Sơ, anh chỉ ừ một tiếng coi như trả lời rồi lại nhìn ID của năm tuyển thủ, chỉ là anh càng nhìn càng không hiểu ý nghĩa.

DINGLIU, BAZONG, BAOJUN, ALPJA, YINGDI.

Trong số các ID này, ngoại trừ chữ cái LaTinh thì phần còn lại giống như bính âm của tiếng Trung nhưng không thể ghép lại ra từ nào có nghĩa cả.

Giang Trục:?

Hoa Bán Sơ:...

Hoa Bán Sơ không muốn giải thích với Giang Trục về ID của đám chó má đội Tấn Giang kia, cậu nắm lấy cổ tay của Giang Trục rồi trực tiếp kéo anh đi ra ngoài.

Hoa Bán Sơ vừa đi vừa nói: "Đi ăn cơm thôi, đừng quan tâm đến tên bọn họ làm gì, nghe mà mệt lòng."

Giang Trục được Hoa Bán Sơ kéo ra ngoài rồi lại được đưa ra khỏi phòng huấn luyện, nhưng lần này Hoa Bán Sơ đã nhớ phải buông tay, sau khi cậu ra khỏi phòng thì thả tay Giang Trục ra.



Giang Trục và Hoa Bán Sơ là hai người đến phòng ăn trễ nhất.

Bàn ăn dài trong phòng ăn đã ngồi gần kín người, chỉ còn trống hai chiếc ghế cuối cùng, Hoa Bán Sơ và Giang Trục lần lượt ngồi xuống, Hoa Bán Sơ ngồi cạnh Đại Thánh, Giang Trục ngồi ngoài cùng.

Mọi người chiến đội GG đã ngồi đầy đủ là bắt đầu cầm đũa ăn cơm, tiện thể nói chuyện với những người xung quanh, nhìn rất náo nhiệt, Hoa Bán Sơ giới thiệu cho Giang Trục là đồ ăn của chiến đội GG nổi tiếng ngon trong giới eSport.

Hoa Bán Sơ không ăn nhiều cơm nhưng cậu rất thích ăn canh. Cậu rất muốn ăn canh chua cay trên bàn nhưng nồi canh cách Hoa Bán Sơ hơi xa, cậu phải đứng lên mới múc được canh.

Đứa nhỏ xinh đẹp hai tay bưng một tô rỗng nhìn bát canh chua cay nóng hổi, ánh mắt lấp lánh nhìn cực kỳ đáng yêu.

Hoa Bán Sơ mong ngóng bát canh chua cay kia, cậu chưa thể hiện điều gì nhưng mấy người ngồi xung quanh lại chú ý tới.

Đại Thánh đột nhiên cảm thấy bản thân có trọng trách như một bà cô già, vươn tay lấy cái bát rỗng trong tay Hoa Bán Sơ, dang định nói để tôi giúp thì lại thấy Giang Trục dang nhìn mình.

Giang Trục bình tĩnh nhìn Đại Thánh, anh không nói lời nào cũng chảng đổi sắc mặt nhưng Đại Thánh lại vô cớ cảm thấy anh rất kinh khủng. Đại Thánh vô thức đưa bát canh bằng cả hai tay cho Giang Trục: "Anh làm đi."

Hoa Bán Sơ nhìn bát của mình bị đẩy tới đẩu lui thì hơi sững sờ.

Giang Trục đưa tay nhận cái bát rỗng.

Thật ra khoảng cách giữa Giang Trục với bát canh còn xa hơn khoảng cách giữa bát canh với Hoa Bán Sơ nhưng anh không từ chối. Anh đứng dậy múc hộ Hoa Bán Sơ bạt canh chua cay sau đó cẩn thận đặt nó trước mặt Hoa Bán Sơ.

Giang Trục: "Uống đi."

Giang Trục nói rồi tỉ mỉ dặn thêm: "Cẩn thận bị bỏng."

Hoa Bán Sơ lễ phép nói cảm ơn, bưng bát canh lên uống, gần như lấy bát che gần hết mặt.

Giang Trục nhìn Hoa Bán Sơ rồi mỉm cười rồi ăn tiếp.

Hoa Bán Sơ uống mấy miếng canh rồi lặng lẽ lấy điện thoại ra, dưới vải phủ bàn ăn, cậu nhanh lẹ gửi tin nhắn WeChat cho Mười Sáu nhà bên.

[Hoa Bán Sơ: A a a a a, anh í múc canh cho em!!!!]

[Mười Sáu: Em giai à, thật sự đó, thôi đi em.]

Hoa Bán Sơ tiếp tục phớt lờ lời khuyên chân thành của Mười Sáu, một lần nữa gửi cho anh một biểu tượng cảm xúc gợn sóng.

Tương Ngôn ngồi xa nhất nhìn thấy sự tương tác của mấy người bên kia bàn, anh ta quay đầu lại và muốn thảo luận với Tiểu Kiều - người ngồi cạnh anh ta về phong cách kỳ dị của bộ đôi Đường Dưới, nhưng không ngờ lại thấy huấn luyện viên trưởng lạnh lùng Văn Hạo Du đội mình đang vừa gỡ xương cá vừa cười với Tiểu Kiều.

Tương Ngôn:...

Tương Ngôn không ngờ chỉ trong một phút anh ta đã phải ăn tận hai bữa cơm chó, giờ nhìn cơm mà dì nấu ăn nấu cũng chẳng thơm nữa.

Tương Ngôn cầm bát cơm lên nghĩ một chút, sau đó nhớ ra một việc quan trọng khác, anh ta nhìn về phía Giang Trục bên kia rồi nói: "Giang Trục, chút nữa tôi sẽ nói với bên pháp lý soạn thảo hợp đồng, ngày mai chúng ta cứ ký hợp đồng trước đã. Nếu cậu có bất kỳ yêu cầu nào, cậu có thể đưa ra trước, nếu cậu còn muốn suy nghĩ thêm về nó hoặc cần thời gian để bàn bạc với gia đình thì chúng ta có thể ký hợp đồng dự bị."

Tương Ngôn vừa là giám đốc chiến đội vừa là em họ của ông chủ chiến đội, anh ta có toàn quyền với mấy chuyện ký kết này.



Cả đám người đang dùng cơm khi nghe nói về chuyện ký kết đều nhìn về phía Giang Trục, Hoa Bán Sơ đương nhiên cũng trong số đó.

Giang Trục nhớ tới vừa rồi trong phòng vinh dự, Hoa Bán Sơ mong đợi hỏi anh hỏi anh có ở lại không, Giang Trục nhìn sang Hoa Bán Sơ trong mắt hiện lên ý cười.

Anh nói: "Không cần suy nghĩ, trực tiếp ký luôn đi."

Úy Lam có lòng nhắc nhở: "Cậu cứ xem điều kiện với ưu đãi đi, lỡ như cậu đồng ý luôn, ban đầu chúng tôi cho cậu 100 triệu mà thấy cậu đồng ý nhanh thế chúng tôi chỉ cho có 1 tệ thôi thì sao."

Giang Trục nhìn Hoa Bán Sơ lần nữa rồi mới trả lời: "Không đâu, vừa nãy Tiểu Hoa nói với tôi rằng GG là một chiến đội rất tuyệt vời, mọi người đều là người tốt."

Mọi người trong chiến đội GG hơi ngạc nhiên nhìn về phía Hoa Bán Sơn, những ngày bình thường Hoa Bán Sơ đều có vẻ cô độc, cậu có vẻ không quá muốn thân thiết với các đồng đội, cũng không có tình cảm lớn lao gì với chiến đội, không ngờ cậu lại có đánh giá cao với mọi người trong đội đến vậy.

Úy Lam cảm động nói: "Tiểu Sơ, thì ra trong lòng cậu chúng tôi lại tốt như vậy, nếu sau này Chủ Công còn gọi cậu là Lọ Lem, tôi sẽ không lén nói cho ba cậu nữa."

Hoa Bán Sơ vùi mặt vào ăn cơm, vành tai đỏ bừng hiển nhiên là đang rất xấu hổ.

Mọi người trong chiến đội GG đèu nghĩ rằng Hoa Bán Sơ xấu hổ vì lời khen ngợi cậu cậu dành cho chiến đội bị tiết lộ, nhưng thật ra Hoa Bán Sơ đang ngại vì chuyện khác.

Aaaaaaaa, anh í gọi mình là Tiểu Hoa.

Mọi người trong chiến đội GG bị Úy Lam mù lòa với Hoa Bán Sơ đang xấu hổ chọc cười, chỉ có Tương Ngôn đang ngồi trong góc lấy cùi chỏ huých nhẹ vào Tiểu Kiều, nháy nháy mắt với cậu ta.

Tương Ngôn truyền sóng não cho tiểu Kiều, cậu hiểu không?

Tiểu Kiều mỉm cười, hiểu chứ.

Vừa nãy Giang Trục nói chiến đội GG sẽ không lừa gạt anh trong khoản chi phí lợi nhuận, anh ta chính là một con cáo già muốn để mọi người đều biết Hoa Bán Sơ khen ngợi chiến đội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.