Trần Tự-Sơn, Đào Kỳ, Đô Dương… đến chỗ trú của anh hùng Lĩnh Nam ở cửaĐông thành thì không thấy một người nào ở đây nữa. Chủ nhà cho biết khitrước đó mấy giờ, Phương-Dung trở về, đốc xuất mọi người vượt thành rangoài. Nàng để lại một bức thư. Đào Kỳ lấy bóc ra, trong thư vỏn vẹn cómấy chữ:
Trần đại ca nên mang Khất đại phu, Chu sư bá, Đô đại ca và Đào tam langđi Lạc-dương cứu nhũ mẫu, nhất là phải áp bức Mã Thái-hậu đưa thuốc giải để cứu Tiên-yên nữ hiệp. Mọi việc ở đây tiểu muội xin lo liệu hết.
Khất đại phu nói:
– Con bé Phương-Dung ước tính như vậy là phải. Về võ công, lão với Đàotiểu hữu đủ sức đấu với các võ sĩ cấm quân Lạc-dương. Về lý thì Lĩnh-nam vương với Hàn Thái-hậu tình nghĩa mẹ con thâm trọng, thì nên đích thânđi. Còn Đô, Chu thì thuộc đường lối trong thành. Thôi chúng ta lênđường.
Nguyên sau khi cứu Trần Tự-Sơn ra khỏi nhà ngục, Khất đại phu, Đô Dương, Chu Bá đánh nhau một trận trời long đất lở với cấm quân, thoát đến điện Vị-ương. Phương-Dung nảy ra ý cho Trần Tự-Sơn giáp mặt với Quang-Vũ,gọi là ân đoạn nghĩa tuyệt, để Vương có thể nhất tâm, nhất trí lo phụchồi Lĩnh Nam. Vì hơn ai hết, Phương-Dung biết Tự-Sơn là người tình cảm.Giữa Vương với Quang-Vũ không phải một ngày, đôi tháng mà tuyệt tìnhđược. Nay nếu đưa Vương ra ngoài thành cầm quân, Vương không thể thẳngtay với Quang-Vũ, thì chi bằng trong lúc Vương đang phẫn hận, để Vươnggặp Quang-Vũ tuyệt tình với y, thì mới mong Vương dứt khoát với Hán.
Sau khi Tự-Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dinh-ho-ngoai-su/3165539/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.