Năm người vừa ngắm cảnh, vừa đi về phía Bắc. Tới gần hồ Động-đình, Trưng Nhị nói:
– Chúng ta lại được du ngoạn hồ lần nữa. Hôm trước chúng ta ngoạn cảnhTam-sơn. Hôm nay chúng ta ngắm trăng trên hòn đảo nhỏ giữa hồ. Hôm trước chúng ta gặp Bồ-tát Tăng Giả Nan Đà, không biết hôm nay chúng ta gặpai?
Phật Nguyệt nhìn mặt hồ mênh mang trong đêm, nói:
– Gặp Bồ-tát Tăng Giả Nan Đà là đại duyên, đại phúc của chúng ta. Ngàimang đến cho chúng ta lòng yêu thương vô bờ bến của đức Thế Tôn. Chúngta biết về đời sống đã qua, đời sống hiện tại, đời sống tương lai. Cònhôm nay biết đâu chúng ta chẳng gặp ác quỉ. Trưng sư tỷ! Chúng ta họctheo đức Thích Ca Mâu Ni: yêu và giác ngộ kẻ ác.
Tất cả xuống chiến thuyền, đậu ở gành Tương-giang. Sa Giang từ trongthuyền bước ra chào đón. Trưng Nhị ra lệnh cho thuyền trưởng:
– Người đưa thuyền về phía núi Tam-sơn cho ta.
Trần Năng định lên tiếng hỏi tại sao lại đi về phía đó. Bỗng nàng ngướcmặt nhìn lên trời và thấy đoàn Thần-ưng bay lượn trên đầu, hướng TamSơn. Nàng ngạc nhiên: Không lẽ sào huyệt bọn Phan Anh lại ở Tam Sơn? HồĐộng Đình vào tiết đầu Xuân, lất phất mấy hạt mưa phùn. Gió xuân thổinhẹ nhẹ. Xa xa tiếng vạc ăn đêm vọng lại. Sóng mặt hồ vỗ rì rào.
Sa Giang cầm ống tiêu thổi bài Tình Hận Trương Chi. Giọng trầm bổng véovon. Khi nức nở như tiếng Mỵ Châu khóc thầm. Khi thì lên cao, như Trương Chi ngồi trên thuyền cất giọng ca cho người yêu nghe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dinh-ho-ngoai-su/3165528/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.