Sún Lé làm mặt khẩn khoản:
– Có khó gì, đại huynh bảo tôi là tiểu thái-giám. Được sai đến hầu hạ vương-phi, còn ai dám thắc mắc nữa?
Đội trưởng Mã Huy cười:
– Các chú còn nhỏ tuổi mà cũng thích nhìn giai nhân à? Chú nói đúng! Mãthái-hậu thường sai cung-nữ, thái-giám đưa thức ăn tới cho vương-phi.Nếu chú giả làm thái-giám thì được. Gần đây có tiệm bán quần áo tháigiám. Để tôi mua cho chú một bộ mặc. Đố ai dám nghi ngờ nữa? Người đẹpbị giam ở phủ Hoài-nam vương. Mọi liên lạc với vương phủ, do thái-hậuquyết định: Nào là cử thị-vệ canh gác. Sai cung-nga, thái-giám hầu hạ.Cho đến cơm nước hàng ngày, cũng mang từ hoàng-cung sang. Nàng ta làmphản triều đình bị cầm tù. Khắp thành Lạc-dương ai cũng biết, đâu có gìbí mật mà sợ.
Thấy chuỗi ngọc có uy lực biến Mã Huy từ tên thị-vệ mẫn cán, thành tênthị vệ dễ sai. Sún Lé được thể, móc trong túi ra bốn viên ngọc thạch màu xanh biếc. Nó trao tận tay cho bốn tên thị-vệ còn lại nói:
– Đây là món quà nhỏ tặng các đại ca. Tôi nói thực cho các đại ca nghecũng không sao. Chúng tôi là quốc thích, được tập ấm. Đại ca giúp chúngtôi coi mặt người đàn bà ít có trên đời này một lần cho thỏa chí, tôirất đội ơn.
Mã Huy nói:
– Nếu vậy chỉ mình chú em coi thôi à?
Sún Lé gật đầu:
– Tụi kia nó chỉ thích ăn, nô đùa, một mình tôi tính phong lưu thích coi mà thôi.
Nó quay lại nói với năm Sún:
– Chúng mầy ở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dinh-ho-ngoai-su/3165523/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.