Đào Kỳ thấy giữa Trần Quốc, Vương Phúc nảy nở những đóa hoa tình. Chàngnghĩ đến chuyện tác thành cho hai người. Một bên là cô em gái thôngminh, tài trí, tính tình ngổ nghịch, mà chí muốn ôm hoàn vũ vào lòng.Một bên là nghĩa đệ sinh ra trong hoàn cảnh éo le, mồ côi cha mẹ, khôngưa Hán mà phải đầu Hán, chẳng qua mượn Hán trả thù nhà. Chàng kinhnghiệm qua vụ Nghiêm Sơn và Thiều-Hoa. Hai người có tình ý với nhau,chàng chỉ cần mở một lối, thì tình ý họ sẽ phát triển mau hơn. Nghĩ được một kế chàng cầm lệnh bài nói :
– Ta có việc phải làm. Ta cần một người tài trí, thông thạo đường đấtÍch-châu. Lại cần một người bơi lội giỏi. Vì vậy Vương hiền đệ và sưmuội Giao-long nữ hãy giúp ta. Hai em phải hành sự thực bí mật mới được, lộ ra thì mất mạng như chơi.
Trần Quốc là cô gái thông minh tuyệt đỉnh, nàng ở bên cạnh Đào Kỳ lâu,gì mà nàng không hiểu ý ông anh. Nàng cúi đầu e thẹn. Còn Vương Phúc thì không hiểu ý Đào Kỳ, chàng nói :
– Tiểu đệ xin chờ lệnh đại ca.
Đào Kỳ chỉ lên bản đồ nói :
– Vương đệ cùng Trần sư muội dùng thuyền đi về phía Giang-an, dò thámtin tức đạo quân vượt Kim-sơn của ta đánh đến đâu rồi? Nhất thiết mọichuyện, hiền-đệ được thay ta hành sự. Trần muội phải nghe theo lệnh củaVương hiền-đệ.
Nam-hải nữ hiệp liếc mắt một cái, đã hiểu được thâm ý Đào Kỳ, bà nói :
– Giao-long nữ! Con là đệ tử của đệ thất Thái-bảo Sài-sơn. Trận Độ-khẩuvừa qua, con làm rạng danh sư phụ. Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dinh-ho-ngoai-su/28377/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.