Người dịch: Nguyễn Bá Long
Nhà xuất bản: NXB Văn học
Shared by: CCG -
Patrick đang ngồi trên giường xem bộ phim Hoàn cảnh hiểm nghèo, áo không mặc, và những tấm rèm cửa được kéo kín. Ngọn đèn bàn tỏa chút ánh sáng mờ nhạt. “Mời ngồi đây,” hắn nói với Karl, tay chỉ về phía cuối giường. Hắn đợi một lát đủ để Karl nhìn rõ những vết sẹo trên ngực, rồi nhanh chóng choàng lên người cái áo phông. Mảnh chăn mỏng che kín lên tới ngang hông hắn.
“Cảm ơn ông đã tới”. Hắn tắt TV, và căn phòng trở nên tối hơn.
“Những vết bỏng rùng rợn quá, Patrick,” Karl nói trong khi ngồi xuống mép giường, tít tận về phía cuối, chân phải buông thõng. Patrick co hai đầu gối lên sát ngực. Qua tấm chăn vẫn có thể thấy rõ là hắn rất gầy.
“Trông kinh lắm,” hắn nói, hai tay quàng chặt qua đầu gối. “Bác sĩ nói chúng đang lành lại. Nhưng tôi cần phải được ở đây một thời gian.”
“Tôi sẽ không gặp rắc rối gì về chuyện đó, Patrick. Không có ai đòi phải đưa anh tới trại tạm giam cả.”
“Giờ thì chưa. Nhưng tôi chắc sắp bắt đầu có sức ép đấy.”
“Cứ yên tâm, Patrick. Tôi là người quyết định việc đó.”
Hắn có vẻ nhẹ nhõm. “Cảm ơn Karl. Ông biết là tôi không thể nào còn sống nổi ở trong đó. Ông đã thấy rồi đấy.”
“Vậy Parchman thì sao ? Nơi đó còn tệ hơn cả trăm lần ấy chứ.”
Một phút im lặng kéo dài trong khi Karl thầm ước giá có thể rút lại những lời đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dao/2456717/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.