Người dịch: Nguyễn Bá Long 
Nhà xuất bản: NXB Văn học 
Shared by: CCG - 
Để chuẩn bị cho việc trở về, Patrick đã chọn một bộ đồ rộng thùng thình, bởi không muốn những vết thương của hắn bị đau đớn thêm. Đó sẽ là một chuyến bay thẳng, kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, và hắn cần phải được càng thoải mái càng tốt. Bác sĩ đã trao cho hắn một lọ thuốc giảm đau để ngừa sẵn, cùng một cặp hồ sơ bệnh án. Patrick cảm ơn ông ta. Hắn bắt tay Luis và nói lời tạm biệt với cô y tá. 
Nhân viên đặc biệt Myers đã chờ ngoài cửa phòng với bốn tay quân cảnh lực lưỡng. “Tôi sẽ cố một thỏa thuận với ông, Patrick,” anh ta nói. “Nếu ông cư xử đúng mực thì bây giờ sẽ không cần phải khóa tay và xích chân gì. Tuy nhiên, khi hạ cánh thì tôi không có lựa chọn nào khác.” 
“Cảm ơn.” Patrick nói và thận trọng bước đi dọc hành lang. Chân hắn đau từ suốt các đầu ngón lên tới ngang hông, và hai đầu gối hắn run lẩy bẩy. Hắn vẫn ngẩng cao đầu, ngực ưỡn ra, và gật đầu lịch sự chào những cô y tá mà hắn đi ngang qua. Nơi cửa thang máy dưới tầng hầm, một chiếc xe van màu xanh nước biển đang đợi sẵn với hai quân cảnh vũ trang khác. Một bàn tay đưa ra đỡ Patrick ngồi vào chiếc ghế ở khoảng giữa xe. Một quân cảnh khác đưa cho hắn cặp kính râm loại rẻ tiền. “Ông sẽ cần cái này,” anh ta nói. “Ngoài kia nắng khiếp lắm.” 
Chiếc xe không hề ra khỏi căn cứ. Nó chạy chậm trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-dao/124889/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.