Sáng nay, DongHwa đã sẵn sàng chuẩn bị đi làm, anh gọn gàng trong bộ vest đang mặc, chiếc áo sơ mi đen kết hợp với bộ vest đỏ sẫm trông thật hợp với anh.
Khi tôi đang bận rộn trong bếp, thấy anh đi ra khỏi phòng ngủ, tôi đã cười và chào anh: "Chào buổi sáng, em vừa làm bánh mì nướng xong, anh có muốn ăn sáng trước khi đi làm không?"
Dứt lời, tôi đặt hai chiếc dĩa có bánh mì và mứt sô cô la lên bàn, hy vọng rằng sáng nay anh sẽ ăn cùng tôi.
DongHwa mỉm cười và tiến về phía tôi.
Ngay khi anh đang tính mở miệng nói gì đó thì điện thoại của anh reo lên. Sau đó, anh rút điện thoại từ trong túi quần ra, nhìn thấy cuộc gọi đến nhưng anh không bắt máy. Anh nói với tôi: "Ừm, sáng nay anh không ăn cùng em được rồi. Anh phải đi ngay."
Nghe vậy, tôi chỉ im lặng không nói gì, chỉ giả vờ cười để che đi nỗi buồn khi anh từ chối.
Thật sự tôi ước rằng chúng tôi có thể cùng ăn sáng với nhau. Gần đây lịch trình của anh bận rộn nên anh cũng ít dành thời gian cho tôi, khiến tôi cảm thấy ủ rũ.
DongHwa thường hay rời đi từ sớm, thậm chí trước khi tôi thức dậy vào buổi sáng. Vì vậy mặc dù sau khi quan hệ vào tối qua, tôi cảm thấy mệt nhưng vẫn cố gắng dậy sớm để có thể ăn sáng cùng nhau với anh vì tôi nghĩ hôm nay tâm trạng của anh có lẽ đang tốt. Nhưng, câu trả lời của anh chỉ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cuoi-yeu-em-them-mot-nam-nua/2581908/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.