🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

May sao ngã không đau lắm, tôi bò dậy, vừa mới đứng thẳng người, đột nhiên trông thấy từ đằng xa có người đang đứng.



Cố Kiếm!



Hộp thức ăn còn cầm trên tay, hắn lẳng lặng nhìn tôi.



Tôi đành nhếch miệng cười với hắn.



Thế rồi quay đầu chạy biến.



Tôi chạy chưa quá 3 bước đã bị hắn tóm gọn, một tay hắn kẹp chặt cổ tay tôi, tay kia vẫn cầm hộp thức ăn.



Tôi bảo: “Ngươi thả ta ra ngay, ngươi nhốt ta ở đâu có ích gì? Dù thế nào đi chăng nữa, ta sẽ không theo ngươi đâu.”



Cố Kiếm chợt bật tiếng cười gằn, đoạn bảo: “Thả nàng cũng được thôi, có điều, trước tiên phải theo ta đến 1 nơi đã, chỉ cần đến đó mà nàng vẫn khăng khăng theo ý mình, ta lập tức sẽ buông tha nàng.”



Tôi thoạt nghe cứ cảm giác ngờ ngợ, bèn đề cao cảnh giác hỏi: “Nơi nào?”



“Nàng đi khắc biết.”



Tôi lưỡng lự đoạn nhìn hắn, hắn nói: “Nếu như sợ thì thôi, đằng nào ta cũng không muốn thả nàng, không đi thì thôi vậy.”



Sao phải sợ, tôi hắng giọng bảo: “Ngươi nói phải giữ lời đấy nhé?”



Cố Kiếm bật cười: “Chỉ cần nàng làm được thì đương nhiên ta cũng thế.”



“Vậy còn đợi gì nữa, mau đi thôi.” Tôi nói.



Cố Kiếm ngưng một lúc đoạn bảo: “Nàng không hối hận chứ?”



“Sao phải hối hận chứ.” Tôi lại cho rằng, “Không chừng ngươi mới hối hận ấy.”



Cố Kiếm cười, nói: “Ta không hối hận đâu.”



Hắn đặt hộp thức ăn xuống, lúc mở ra, bên trong quả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung/2302957/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đông Cung
Chương 23
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.