Trong thư phòng, Thái tử đã sớm đoán được, dự vào trí thông minh của Triệu Đà, hắn không có khả năng ngăn được Tạ Ánh Chân, cho nên khi Tạ Ánh Chân bước qua cửa thư phòng, cũng không ngẩng đầu nhìn một cái.
“Nàng có việc gì cần gặp cô?
Tạ Ánh Chân hành lễ với Thái tử, rồi mới lên tiếng: “Thần thiếp thất lễ, nhưng quả thực có việc không hiểu nên mới phải đến hỏi điện hạ. Nghe nói điện hạ không cho phép Vệ Chiêu đến cung của thần thiếp, việc này là lẽ làm sao?”
Thái tử ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Thái tử phi đang chất vấn cô?”
Tạ Ánh Chân vội vàng nói: “Thần thiếp không biết đã mạo phạm điện hạ ở điểm gì, nên mới muốn hỏi cho rõ, để về sau không còn tái phạm nữa.”
Thái tử không muốn giải thích cho nàng, nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ nói với bên ngoài: “Người đâu!”
Thấy hắn có ý định đuổi người, Tạ Ánh Chân khẽ cắn môi, tiến lên một bước, tay chống ở trên án trước mặt Thái từ nói: “Lẽ nào Thái tử đang sợ sao? Ngài sợ Vệ Chiêu muội muội đọc sách, có kiến thức, sẽ không làm một tiểu cung nữ để ngài có thể nắm trong tay sao? Cũng phải, lấy sự thông tuệ nhạy bén của Vệ Chiêu muội muội, nếu gặp qua gió mưa nơi tái ngoại, tuyết vùng Mạc Bắc, đọc qua vạn quyển sách, đi hơn vạn dặm đường, thì sao có thể cam chịu ở lại Đông cung, làm cung nữ tư tẩm cả đời?”
Rốt cuộc Thái tử cũng đặt quyển sách trên tay xuống, ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-tang-kieu/3548641/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.