Tây điện, Trường Tín cung.
Vệ Chiêu ngồi trên bậc thềm ở tây điện, mơ màng chìm vào giấc ngủ, không những vậy nàng còn rơi vào một giấc mộng đẹp.
Trong mộng, nàng và Thái tử, tựa như lúc đó vậy, cùng nhau ngồi trên bậc thềm ngắm sao. Thái tử còn lấy ra một túi bánh hoa quế, đưa cho nàng ăn.
Giấc mộng ấy quá mức đẹp đẽ. Đẹp đến mức nàng không muốn tỉnh lại, bất tri bất giác ướt đẫm cả gương mắt.
Có người nhẹ nhàng lau đi giọt lệ đang đọng trên khóe mắt của nàng.
Động tác vô cùng dịu dàng, tựa như vu.ốt ve một trân bảo quý giá.
Vệ Chiêu mở mắt ra, thấy Thái tử đang đứng trước mặt nàng, ánh mắt toát ra sự ôn nhu. Nàng cỏn tưởng là nàng đang nằm mơ, không kìm được mà ôm lấy Thái tử.
Ngày mai nàng xuất cung rồi, về sau sẽ không gặp được Thái tử nữa, cứ để nàng làm càn một lần ở trong mộng cũng được.
Nhuyễn hương nhào vào trong ngực của Thái tử khiến cảm giác say trong người hắn càng tăng thêm, hắn cũng không nắm giữ được nữa.
Hắn ôm thật chặt lấy Vệ Chiêu, không bao giờ muốn buông tay.
Một đêm qua đi, trong nội phòng tràn ngập một bầu không khí ám muội.
Vẻ mặt của Thái tử vô cùng thỏa mãn.
Hóa ra chuyện nam nữ cũng không phải không thú vị như hắn nghĩ.
Hắn nhìn Vệ Chiêu một thân đầy vết thanh ngân nằm trên giường, ngọc dung tuyết cơ, tóc đen tản lạc trên lưng nàng, tràn đầy mỹ cảm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-tang-kieu/3548639/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.