Để tiện chăm sóc Bích Trà, Vệ Chiêu cố ý đổi ca trực với một cung nữ khác.
Buổi tối, khi đã làm xong việc, nàng lấy bánh ngọt còn dư lại ban ngày cho mèo ăn. Lúc nàng đếm số mèo vây quanh chân, lại phát hiện thiếu mất con mèo đốm.
Khi Vệ Chiêu đứng dậy tìm kiếm khắp nơi, rốt cuộc tìm được con mèo kia ở gần tây điện của Trường Tín cung.
Con mèo đang ngồi chỗm hỗm dưới đất li.ếm láp thứ gì đó, đối với Vệ Chiêu mắt điếc tai ngơ.
Nàng tiến lại ôm lấy con mèo, xoa xoa đầu của nó: “Tiểu Hoa, sao mày lại chạy tới đây?”
Nàng vừa quan sát xung quanh, lại phát hiện trên đất có vài giọt máu.
Nàng vội vã giơ con mèo lên, cẩn thận kiểm tra thân thể của nó, nhưng lại không phát hiện bất kỳ vết thương nào.
Vậy những vết máu kia đến từ nơi nào?
Chẳng lẽ là của con vật nhỏ bị thương chạy vào lãnh cung?
Vệ Chiêu nhìn khắp bốn phía, cũng không phát hiện được sự khác thường. Nàng ôm chặt con mèo trong ngực, lần theo vết máu tiến về phía hồ sen. Lúc này nàng mới phát hiện ra một người đang tựa vào trong góc kín, người không nhúc nhích, không biết sống chết ra sao.
Nàng kinh hãi, lùi ra sau một bước, hai tay không tự chủ mà siết chặt.
Con mèo bị siết đau, nhảy từ trong lòng nàng xuống. Lúc nó nhảy xuống đất đã quay lại nhìn nàng một cái, sau đó chậm chạp chạy đến bên cạnh người nam tử ở cách đó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-tang-kieu/3548605/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.