Triệu Thừa Vũ cũng nghĩ đến điểm này.
Nàng ta không chút hoảng hốt, nói:"Tống ma ma cũng đừng khuyên nữa, Đại phu nhân không thể nào đi xin lỗi một thứ nữ được, nhưng không xin lỗi tướng gia liền sẽ tức giận, sẽ lại cãi cọ không ai nhường ai, còn không bằng..."
Triệu Tích Vi lạnh lùng liếc nàng ta một cái.
Chẳng biết tại sao, Triệu Thừa Vũ đột nhiên cảm thấy như đang đối mặt với áp lực lớn của kẻ thù, nàng ta kéo tay Triệu Thừa Yến, nói: "Yến tỷ, tỷ cảm thấy thế nào?"
Tống ma ma liền nhìn về phía Triệu Thừa Yến bằng ánh mắt cầu cứu.
Triệu Thừa Yến khổ sở xoắn khăn tay, lo lắng trầm mặc.
Nói một cách lý trí, nàng ta biết rõ cân nhắc thiệt hơn, hậu quả của cảnh Từ thị náo loạn hôm nay, chắc chắn sẽ khiến phụ thân từ đây càng thêm lạnh nhạt với bà ấy.
Thế nhưng trên phương diện tình cảm, nàng ta cũng đồng ý với Triệu Thừa Vũ.
Muốn mẫu thân xin lỗi dã nha đầu kia? Chẳng khác nào bảo từ này mẫu nữ hai người phải cúi đầu trước Triệu Tích Vi? Không, tuyệt đối không thể!
Nàng ta mới là đích tiểu thư đường đường chính chính của Triệu phủ, tuyệt đối không thể để người khác đoạt vinh quang của mình!
Người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, nàng ta không thể vì chuyện nhỏ này mà từ bỏ quyền lợi mà nàng ta đáng được hưởng!
Triệu Thừa Yến nghĩ tới đây, ánh mắt bỗng nhiên trở nên kiên định, đoan trang mà nói: "Tống ma ma, ta đi gặp mẫu thân trước."
"Ai!" Tống ma ma bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-mi/3817699/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.