Một hồi sóng gió đi qua, nghỉ dưỡng sáu bảy ngày vết thương ở đầu gối A Yên cũng đã ổn.
Bảo Trân hầu hạ chủ tử của mình thay xong quần áo, lại tỉ mỉ trang điểm, nhịn không được cười nói: “Hôm nay Hầu gia dẫn chủ tử đi chùa, nếu như là trước kia, nô tỳ nghĩ cũng không dám nghĩ”.
Khuôn mặt A Yên lộ ra vài phần ngượng ngùng, ngắm mình với đôi lông mi cong cong trong gương, trong lòng cũng thích thú.
Đây là lần đầu tiên nàng ra ngoài giải sầu từ khi nàng tới kinh thành đến nay, tuy chỉ đi đến Pháp Thanh tự dâng hương cầu phúc, nhưng cũng là điều không dễ dàng với nàng.
Bọn họ chuẩn bị ổn thỏa xong xuôi, lại đợi thêm nửa canh giờ Tạ Thận Chi mới quay trở về.
A Yên đích thân hầu hạ hắn thay thường phục với ý lấy lòng, nũng nịu hỏi: “Hầu gia còn muốn mang theo gì? Thiếp thân cho người chuẩn bị”.
Tạ Thận Chi nhìn nàng một cái: “Không cần phiền phức, bản hầu đâu có cần mang nhiều đồ giống nữ nhi các nàng.”.
A Yên nghĩ thầm, nàng cũng không mang nhiều đồ, chỉ kêu Bảo Trân chuẩn bị ít lá trà, còn có điểm tâm để ăn trên đường, đâu có tính là nhiều.
Tuy rằng trong lòng nghĩ như vậy nhưng A Yên không nói ra, chỉ tiến lên giúp Tạ Thận Chi thay quần áo.
Đến khi hai người từ Thế An viện sắp đi ra khỏi phủ Quốc Công, nửa đường lại gặp Tạ Vân Tương và biểu cô nương Tần Nhiêu.
Tạ Vân Tương nhìn A Yên mặc một chiếc áo màu vàng nhạt thêu cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-kieu-tuoc/982187/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.