Hổ Phách nghe tiểu nha hoàn nói vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên khó coi.
Nha hoàn kia còn muốn nói gì đó, nhưng một nha hoàn khác bên cạnh giật giật tay áo, rồi lại nhìn về phía Hổ Phách, nha hoàn kia hiểu ý mới ngừng lại.
“Được rồi, đi làm việc của mình đi, Thanh Đại viện như thế nào cũng không liên quan đến chúng ta” Hổ Phách nói xong liền xoay người rời đi.
Hai nha hoàn kia nhìn nhau, hồi lâu mới thấp giọng nói: “Hổ Phách tỷ tỷ tức giận rồi, tỷ ấy giận không thể bám lấy Hầu gia nên trút cơn giận lên chúng ta. Ta nói, nàng ta ngoại trừ là một đại nha hoàn thì cũng đâu có gì khác với chúng ta, ít nhất ta không muốn trèo cao, an phận làm việc.”
“Đừng nói nữa, muốn chết sao, lời này truyền đến tai Triệu ma ma thì phải làm sao.”
…
Thanh Đại viện.
Nhìn trên bàn gần như đầy ắp đồ vật, A Yên nhất thời có chút kinh hãi.
Nàng hầu hạ ở Giang gia nhiều năm như vậy, cũng đã nhìn thấy rất nhiều món đồ quý giá, nhưng những thứ mà Tạ Thận Chi gửi đến quả thật khiến nàng bị sốc.
“Chủ tử, Hầu gia đem đồ tới, Hầu gia có vẻ rất xem trọng người.”
“Đặc biệt là Đông Châu hay gấm Tứ Xuyên này, ngay cả các cô nương trong phủ cũng rất ít có được.” Bảo Trân cười nói.
A Yên nghe thấy điều này, một chút bất an hiện lên giữa lông mày và mắt nàng.
Cô nương trong phủ còn không thường có những món đồ này, vậy mà Tạ Thận Chi lại đem đến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-kieu-tuoc/982182/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.