Sau hòn non bộ, Thành Nghi Hầu phu nhân Trình thị cùng ma ma Dương thị đi tới.
Bà ấy chần chờ một lúc rồi nói: “Nữ tử kia, ta đã từng gặp qua ở đâu thì phải? Khuôn mặt quả thực rất quen thuộc.”
Dương ma ma nhíu nhíu mày: “Có lẽ nữ tử xinh đẹp vốn có nét tương đồng, nghe nói nàng ta là di nương của Phủ Ngụy Quốc Công, sao người có thể gặp qua được?”
Thành Nghi Hầu phu nhân nghe vậy nhẹ gật đầu: “Cũng phải, chúng ta trở về thôi, thật ra ta cũng không cần phải đích thân đến, mẫu thân thật sự đã xem trọng Phủ Ngụy Quốc Công rồi.”
Dương ma ma cũng không tiếp lời này mà chuyển qua chuyện khác, nói: “Cũng không còn sớm nữa, phu nhân trở về phủ e rằng tam thiếu gia cũng tỉnh rồi.”
Thành Nghi hầu phu nhân nghe nhắc đến tiểu nhi tử liền bỏ qua chuyện vừa rồi, vịn tay Dương ma ma rời khỏi Phủ Ngụy Quốc Công.
Hải Đường viện.
Tạ Thư nghe nha hoàn Thu Nhụy hồi bẩm, nhíu mày rồi trong ánh mắt hiện ra vẻ khinh thường.
“Cô cô ta ngay cả chuyện của Tần gia còn quản không nổi, vậy mà còn chạy tới quản chuyện ở Phủ Ngụy Quốc Công.”
“Yên di nương kia cũng thật đáng thương, khi không lại nghe mấy lời kia, chắc hẳn bây giờ đang trốn ở Thanh Đại viện mà khóc lóc rồi.”
Tạ Thư hiểu rõ tính tình Tạ Vân Tương như thế nào, nàng xưa này cũng có chút không vừa ý với Tạ Vân Tương, nàng cảm thấy người đã xuất giá nhưng lại thường xuyên ở lại nhà mẹ đẻ, thật đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-kieu-tuoc/982180/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.