Vì chuyện của Ngụy Quốc Công và vũ nữ giáo phương ti Tiết thị, mà trên dưới phủ Ngụy Quốc Công đều không còn để mắt tới Thanh Đại viện nữa. Cho nên, mấy ngày hôm nay cuộc sống của A Yên rất thoải mái tự tại.
Những bông hoa mộc lan màu tím nhạt trồng trong sân vừa hay đua nở, hương hoa thoang thoảng trong không khí khiến A Yên cảm thấy trong lòng thanh thản dễ chịu hơn rất nhiều.
“Chủ tử, đây là bánh hoa mai mà Triệu ma ma đã sai người đem tới, chủ tử có muốn nếm thử không?” Bảo Trân mang một chiếc hộp đến, lấy đĩa bánh ra, cong cong khóe môi nhìn A Yên.
A Yên sững sờ, Triệu ma ma? Đó không phải là tổ mẫu của Hổ Phách sao? Tại sao đang yên đang lành lại đem bánh đến cho nàng?
Thấy vẻ kinh ngạc trong mắt chủ tử, Bảo Trân lên tiếng giải thích: “Triệu ma ma sai người mang tới, nói là biết được ở Hoài An Hổ Phách đã bất kính với chủ tử, muốn mang đến để bù đắp cho người, mong rằng người chớ trách tội.”
A Yên nhíu mày, lúc ở Hoài An Hổ Phách quả thực là không thích nàng, có thể khi đó thân phận nàng hèn mọn, nàng ta nói ra những lời không dễ nghe nhưng cũng không coi là bất kính, Triệu ma ma đặc biệt lấy cái này đến tạ tội, ngược lại khiến nàng cảm thấy có chút không hiểu.
“Chẳng phải Triệu ma ma là nhũ mẫu của Hầu gia sao? Ngày đó lúc bước vào phủ chạm mặt nhau, không hề cảm giác được lại có tính cách như vậy. Ta còn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-kieu-tuoc/982178/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.