Thượng Quan Mẫn Hoa nhắm mắt lại, đi đến, cầm bát thuốc bột mà quân y để lại lên bảo: “Xoay người, ta cầm máu cho anh.”
Chu Thừa Hi căn bản không thèm để ý vết thương trên người hắn, trực tiếp lật người ngồi dậy, ôm lấy eo Thượng Quan Mẫn Hoa bảo: “Nói mau, cô có lên giường với hắn không?”
Tâm trí Thượng Quan Mẫn Hoa vốn đang đặt ở vết thương máu chảy ồ ạt kia, đột nhiên nghe thấy câu hỏi như vậy, nàng cười lạnh một tiếng, quẳng cả bát thuốc lẫn băng gạc sạch lên bàn: “Ta hình như không cần phải giữ trinh tiết vì anh.”
Chu Thừa Hi nghiến răng kèn kẹt, hắn ôm chặt nàng không cho rời đi, còn hung tợn nói: “Vậy ta sẽ giết sạch tất cả người ở chỗ này, xem ai dám tiết lộ chuyện cô bị ép buộc ra ngoài!”
Thượng Quan Mẫn Hoa đột nhiên bật cười, quay sang nhìn Chu Thừa Hi, ý cười cực kì quyến rũ: “Nhưng nếu ta tự nguyện thì sao, anh định làm gì?”
Lông mày Chu Thừa Hi khẽ nhúc nhích, đưa tay ôm lấy mặt nàng, hắn cũng cười lên cực kì tuấn tú: “Vậy để ta kiểm tra một lát chẳng phải biết ngay à?”
Ánh mắt hai người chạm nhau, không biết bên nào đột nhiên hôn lên, dây dưa khó dứt, quên mình đến mức người đứng bên ngoài lều chờ vào kiến giá sắp ho rách cổ họng rồi.
“Mẫu hậu, mẫu hậu, Liễu thúc thúc với Tả thúc thúc đánh nhau rồi.”
Thượng Quan Mẫn Hoa dừng lại, Chu Thừa Hi chửi thầm trong lòng, Thượng Quan Mẫn Hoa đang định chỉnh lại xiêm y, lại phát hiện hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736343/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.