(Phần đầu của chương có sử dụng một phần bản dịch của bạn Ham Hố, học viên Chu Tước viện, box đào tạo bachngocsach.com)
Thượng Quan Cẩm Hoa áo trắng phấp phới, điểm nhẹ chân hạ xuống mái hiên đối diện bằng tư thế cực kì phiêu dật, tay trái vẫn ôm đứa bé trai ngủ mê man, vẻ mặt hắn cực kì bình thản hoàn toàn trái ngược với nét hoảng loạn của Thượng Quan Mẫn Hoa.
Thượng Quan Mẫn Hoa cố ép mình phải bình tĩnh nhưng sao có thể làm nổi khi mà ngón tay đối phương vẫn kè kè trên cổ đứa con trai bé bỏng của nàng. Nàng nôn nóng đến độ muốn bật khóc, bàn tay đang ôm Chương Xuân Triều run lên bần bật.
“Đại công tử, ngươi muốn gì?”
“Vi huynh đưa ngươi về cung.”
“Được. “Thượng Quan Mẫn Hoa đồng ý mà không cần suy nghĩ . “Trao Thành Thành cho ta, ta sẽ theo ngươi về.”
Thượng Quan Cẩm Hoa nhẹ nhàng buông tay, tức thì đứa bé trong tay hắn liền rơi thẳng xuống phiến đá bên dưới khiến Thượng Quan Mẫn Hoa kinh hãi đến xé ruột xé gan, nếu không phải Chương Xuân Triều đang ôm chặt eo nàng thì nàng đã nhảy ngay xuống rồi.
Đợi cho đứa bé rơi xuống cách mặt đất chỉ còn tính bằng tấc, một bóng người chớp lên như cánh nhạn vút qua dễ dàng tóm lấy nó rồi đưa lại cho Thượng Quan Cẩm Hoa.
Vẻ mặt Vô song công tử vẫn bình thản như vậy, không thể nhìn ra tâm địa của hắn tàn nhẫn như thế.
- Ngươi muốn gì? Rốt cuộc thì ngươi muốn gì đây? - Thượng Quan Mẫn Hoa đã muốn phát điên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736318/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.