Ép người quá đáng! Thượng Quan Mẫn Hoa âm thầm thề sẽ cho Thái thục nghi kia chịu giáo huấn đến suốt đời khó quên, nàng thu liễm tâm tư, kiên nhẫn hỏi tiếp: “Con không hiểu, vì sao con chỉ có thể ở yên trong Vĩnh Lạc cung, những người khác vừa nhìn thấy bộ dạng của con thì mẹ liền phiền muộn, chẳng lẽ bộ dạng của con quá xấu, dọa người ta sao?”
Thượng Quan Mẫn Hoa ánh mắt buồn bã, đứa nhỏ lập tức kêu lên: “Mẹ, mẹ đừng khổ sở, không ra ngoài cũng không sao, con chỉ cần có mẹ ở bên cạnh là được…” Nàng ôm chặt con, nhỏ giọng thủ thỉ: “Tất cả đều là do mẹ khôgn tốt, Thành Thành không làm sai.”
Hai mẹ con nói chuyện hồi lâu mới để đứa nhỏ tin tưởng mẫu thân mình không bị tổn thương vì chuyện tối hôm qua, nó làm rất khá, giống như những nam tử trong truyện cổ nó vẫn được nghe hàng ngày trước khi ngủ.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày thứ hai, thánh chỉ sắc phong thái tử Chu Quảng Hoằng đã bay tới Vĩnh Lạc cung. Lục cung đều đến bái phỏng. Thượng Quan Mẫn Hoa không giống ngày thường không cho người khác gặp hoàng tử trưởng, nàng cho con mặc cẩm bào vàng sáng lên, dẫn con đi tiếp đãi mọi người.
Hoàng tử trưởng cực kì hào sảng và khéo léo trong chuyện đối nhân xử thế, khi nhận sự bái lạy của mọi người cũng rất có khí thế, cử chỉ lại ổn trọng, có khí độ. Tần Quan Nguyệt thấy nó ngay cả tính nết cũng giống với Chu Thừa Hi thì không khỏi mừng rỡ, ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736311/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.