Cái chết bất ngờ ập đến khiến người ta sợ hãi kinh hoàng, nhưng tôi tin chắc rằng nó không sánh bằng sự chấn động khi bạn biết rõ mình vừa chết xong lại trọng sinh dưới hình hài của một đứa bé sơ sinh. Đối với Mẫn Hoa mà nói, trọng sinh hay tử vong đều khiến cho nàng không biết làm thế nào như nhau, trọng sinh có nghĩa là mọi thứ lại bắt đầu lại từ đầu, không biết là nên cảm thấy may mắn hay than thở rằng mình thật không biết phải làm sao.
Nếu cứ một mực sa vào kí ức của kiếp trước, ngoài việc để cho lòng người thống khổ thì chẳng có tác dụng gì khác, mà việc khiến bản thân mình sống không thoải mái đối với mình hay đối với người đều chẳng có ích lợi gì. Vì thế đối với quá khứ, mà nên gọi là kiếp trước thì thỏa đáng hơn, Mẫn Hoa lựa chọn buông tay.
Phật gia có nói, có buông tay mới có giác ngộ. Có lẽ nàng cũng có chút chờ mong, hoặc có lẽ vì nàng tâm tính thoải mái, sau khi trọng sinh ba ngày, Mẫn Hoa muốn khóc đều đã khóc, muốn gào thét đều đã gào thét, biểu hiện hệt như đứa nhỏ đòi bú sữa, thoạt nhìn, nàng có thể bình tĩnh, thản nhiên bắt đầu hưởng thụ nhân sinh phù hoa.
Trước một tuổi, vừa bú sữa xong lăn ra ngủ thì cả nôi liền bị người ôm đi nghe tam cô lục bà ganh đua so sánh... Ba thứ tào lao này, Mẫn Hoa đều cắn răng nhẫn nhịn, đến lúc không muốn bị người lớn coi là con chó nhỏ để trêu đùa nữa, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cung-chi-chu/736189/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.