Tinh Quang Quán tọa lạctại vị trí đắc địa để ngắm nhìn cảnh đêm hai bên bờ Tịnh Giang từ trên cao, bênngoài là màu xanh lam nhạt, nhấp nháy ánh sáng dìu dịu, từ xa nhìn lại, trônghệt như một vì sao lấp lánh. Bên trong nào nhà hàng, phòng họp, khu vui chơi đủcả, An Tín theo Chính Nam bước vào, còn tưởng là nhà quyền quý. “Đây rốt cuộclà nơi nào?” Cô túm tay áo Chính Nam hỏi. Chính Nam đẩy đẩy gọng kính râm,nhoẻn miệng cười: “Club(1) gia tộc, có điều không phải là của tôi”. Nói rồi đưaquần áo thể thao đã chuẩn bị sẵn ra, bảo cô thay vào.
(1) Câu lạc bộ
An Tín lần đầu đến clubtư nhân, không tránh khỏi mắt tròn mắt dẹt ngó nghiêng khắp nơi. Cô không thấycó gì là mất mặt cả, từ lúc bước qua lối đi trang hoàng tinh xảo, còn không kìmđược sờ sờ đường viền thủy tinh, bộc lộ nguyên vẹn vẻ hiếu kỳ và ngố tàu. ChínhNam mắt nhìn thẳng, nhịn cười theo sau cô gái dáng cao gầy dẫn đường, lấy túiđựng vợt bóng gõ gõ đầu tóc xoăn: “Bám sát vào, đừng có để lạc”. Hai người tớitrước sân bóng quần(2) lấp lánh ánh sáng. Chính Nam nhét bóng với vợt vào tayAn Tín: “Nhìn thấy quả bóng này không? Cô cứ coi nó là kẻ mà cô ghét nhất, vụtthật lực vào. Xả hết ra là sẽ vui lại ngay”.
(2) Môn thể thao chơivới vợt và một quả bóng cao su nhỏ mềm rỗng, trong sân có tường bao và mái che.
An Tín chưa chơi bóngquần bao giờ, đón lấy bán tín bán nghi nhìn vách tường trống trơn. Chính Namphát bóng đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cua-tha-boss/2614991/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.