Cuối cùng mở cửa chính là Khương Hi Vũ.
Lâm Hạo thấy cửa mở nhân tiện nhanh như chớp vọt vào đi thẳng lên lầu đến phòng Ninh Trí Viễn: “Đại ca mau đi ra! Ca có bản lãnh đóng cửa thì có bản lãnh đi ra ah!”
Trần Quân Bình nghe Lâm Hạo từ trên lầu truyền đến thanh âm liền bật cười, sau đó cầm cái hộp đưa cho Khương Hi Vũ.
“… Đây là cái gì?” Khương Hi Vũ nghiêng đầu tiếp nhận cái hộp, tò mò hỏi.
“Uh? Mới vừa rồi trên đường mua bánh ngọt.”
“… Bánh ngọt… A Đình, Lâm Hạo cùng Quân Bình, mua bánh ngọt…” Khương Hi Vũ đang cầm cái hộp thật cao hứng xoay người chạy vào chỗ A Đình ở phòng khách.
A Đình cười cười cầm cái hộp đặt trên bàn trà, kéo Khương Hi Vũ ngồi xuống.
Trần Quân Bình sau khi thay dép vào phòng khách, liếc mắt một cái nhân tiện thấy một cô gái ngồi ở ghế giữa, đang cùng Đồ Tô cười cười trò chuyện, Đồ Tô vẫn như mọi khi, trầm lặng ít cười nghiêm túc nghe cô ấy nói chuyện.
Yên lặng mà nhìn lướt qua Lăng Việt bên cạnh, quả nhiên quanh thân bị một trận hàn khí vây quanh. Hai bên cạnh cũng không ai dám ngồi.
Ninh Trí Viễn rốt cục bị Lâm Hạo kéo xuống lầu. Hai người cũng không biết nói gì đó, cùng nhau hi hi ha ha cười đi đến phòng khách.
Nghe được tiếng Lâm Hạo Phong Tình Tuyết liền ngẩng đầu lên chào hỏi: “Ah ~ Lâm Hạo cậu đã về rồi ~ “
“Tình Tuyết tỷ đã lâu không gặp ~” như là bị Phong Tình Tuyết lây bệnh, Lâm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cu-na-diem-su-nhan/117820/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.