Lâu lâu cuối tuần mới rảnh rỗi được một lần, Lâm Hạo ung dung thong thả lái xe về nhà ăn cơm. Đương nhiên không quên nhắn tin cho Trần Quân Bình kêu hắn cùng về.
“Tôi về rồi...đây.........” Vừa ngâm nga mở cửa ra, Lâm Hạo đã sững sờ ở đại sảnh, hộp bánh ngọt trong tay cũng rơi xuống đất. Hắn không thể lý giải được khung cảnh đang hiện ra trước mắt...... Thật khó mà miêu tả.
“...... Mọi người...... Đang làm gì vậy?” Khương Hi Vũ đang ngồi ở cạnh cửa chính, lặng lẽ đến bên cạnh Lâm Hạo kéo kéo quần hắn, gặp Lâm Hạo ngồi xổm xuống cạnh mình thực tự nhiên sà vào lòng hắn dụi dụi.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy Hi Vũ ca?” Lâm Hạo vươn tay ôm lấy Khương Hi Vũ, dùng cằm chỉ chỉ cả đám người đang đánh nhau phía trước.
Khương Hi Vũ ngẩng đầu chớp chớp mắt, rồi nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “...... Ca mặc quần áo của đại ca......?”
“...... Sau đó thì sao?”
Nửa tiếng trước.
Huynh đệ ba người nấu cơm trong bếp, Khương Hi Vũ không cẩn thận trượt chân, bị thau nước rửa rau đổ lên người ướt nhẹp.
Khương Hi Vũ cả người ướt đẫm, mắt chớp chớp mấy cái. Nhìn bộ dạng đáng thương của hắn, Đồ Tô cùng Ninh Trí Viễn đều nhịn không được cười ra tiếng.
“...... Hình như quần áo của Hi Vũ hôm nay giặt hết rồi thì phải.” Đồ Tô cầm khăn lau quần áo cho Khương Hi Vũ, sau đó cau mày nhìn trời mưa ngoài cửa sổ.
“Thế sao? Vậy thì mặc đỡ quần áo của đại ca đi.” Ninh Trí Viễn buông dao làm bếp, lau tay, dắt Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cu-na-diem-su-nhan/117812/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.