Buổi sáng yên bình đã bị An Dật Trần – À không phải, là Ninh Trí Viễn phá vỡ như thế đó.
Lăng Việt cùng Đồ Tô đang làm bữa sáng trong bếp liếc nhau, lười phản ứng tiếng kêu thảm thiết của đại thiếu gia, dù sao cũng sẽ có người ra tay giải quyết.
Khương Hi Vũ còn đang trong mộng đẹp hẹn hò cùng chu công cũng bị tiếng hét của Ninh Trí Viễn đánh thức, lấy tay dụi dụi mắt, mơ mơ màng màng trợn mắt nhìn chung quanh phòng ngủ.
A Đình đang thay quần áo ở cạnh giường, thấy hắn nhìn tới liền vội thắt cúc áo sơmi nhanh hơn, sau đó ngồi vào bên giường xoa đầu Khương Hi Vũ, nhẹ giọng hỏi: “Tỉnh ngủ chưa? Có muốn ngủ tiếp không?”
Khương Hi Vũ nhìn chằm chằm A Đình hơn nửa ngày, mới nhẹ giọng ừ một tiếng, gật gật đầu. A Đình cười nhẹ, vừa định bảo Hi Vũ tiếp tục ngủ đã bị một tiếng hét to phát ra từ cửa phòng đối diện đánh gãy: “AN-DẬT-TRẦN!!!”
Khương Hi Vũ vừa nghe hoàn toàn tỉnh lại, đôi mắt mới còn lờ đờ buồn ngủ trừng to, con ngươi đen tuyền xoay tròn xem A Đình đang lấy tay đỡ trán. “...... Đại ca...... Làm sao vậy?”
“Có quỷ mới biết.” A Đình xoa xoa thái dương, dời cái chén cạnh bàn đi, khom người xuống ôm Khương Hi Vũ đang giương sắn hai tay chờ, đem hắn bế dậy, “...... Đừng để ý đến hắn ta, đến, chúng ta thay quần áo.” Khương Hi Vũ ngoan ngoãn gật đầu, giang rộng hai tay để A Đình thay áo ngủ cho hắn.
“Ba” một tiếng, cửa phòng sát vách phòng Ninh Trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-cu-na-diem-su-nhan/117805/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.