Bàng Noãn muốn nhân cái oai vừa đánh được nước Yên, mà hợp tung các nước lại để cùng cự Tần. Trừ nước Tề đã theo Tần, còn Hàn, Ngụy, Sở, Yên,đều phát binh, nhiều thì bốn năm vạn, ít cũng hai ba vạn, cùng suy tôntướng quốc nước Sở là Xuân Thân quân làm thượng tướng. Hoàng Yết khôngtheo như các quân đánh Tần bấy lâu chỉ tiến đến cửa Hàm cốc, mà cùng chư tướng chia quân làm năm đạo tiến đánh Đông quan, muốn nhắm chỗ quân Tần không để ý phòng bị, mà đánh vào. Thừa tướng Tần là Lã Bất Vi sai cáctướng Mông Ngao, Vương Tiễn, Hoàn Xỉ, Lý Tín, nội sử Đằng đều đam nămvạn quân ra đối địch. Bất Vi theo như kế của Vương Tiễn, cho rằng quânSở đã hơn ba mươi năm nay không đánh nhau với nước nào, không quen chiến trận, nếu hợp cả quân năm dinh lại đánh một mình quân Sở, thì Sở tấtthua, Sở thua thì quân bốn nước kia cũng phải rút. Bấy giờ Lý Tín vì cólương thảo chở đến chậm chạp, muốn chém viên tướng đốc lương là Cam Hồi, chư tướng hết sức xin mới tha nhưng phạt đánh hơn trăm roi, Cam Hồi căm giận, đêm chạy sang quân Sở, đem kế Vương Tiễn bảo cho biết. Hoàng Yếtsợ quá, không kịp báo các dinh, chỉ truyền lệnh riêng cho quân Sở rútlui. Vương Tiễn biết quân Sở đã trốn, liền đem quân đánh dinh Triệu, các quân Yên, Hàn, Ngụy đều đến cứu, chỉ có quân Sở là không thấy. BàngNoãn cho dò xét biết là quân Sở đã bỏ trốn rồi, bèn than rằng:
- Việc hợp tung từ nay thế là thôi!
Rồi cùng các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chu-liet-quoc/1890209/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.