Phạm Chuy tên tự là Thúc, quê ở Đại Lương, có tài bàn trờinói đất, có chí định nước yên dân, muốn làm quan với vua Nguỵ, nhưng vì nhànghèo không có ai tiến dẫn, bèn trước đến xin theo hầu quan trung đại phu là TuGiả, được làm xá nhân. Trước kia vì Tề Mân vương vô đạo. Nhạc Nghị họp bốn nướccùng đánh Tề, Nguỵ cũng phái quân gíup Yên; đến khi Điền Đan phá được quân Yênmà khôi phục nước Tề, Tương vương lên ngôi, vua Nguỵ sợ Tề báo thù, bèn cùngnước Tề, Tương vương lên ngôi, vua Nguỵ sợ Tề báo thù, bèn cùng tướng quốc làNguỵ Tề bàn kế, sai Tu Gỉa sang Tề thông hiếu. Giả đem Phạm Chuy đi theo. Tươngvương hỏi Tu Giả rằng :
- Xưa kia tiên vương ta cùng Nguỵ hợpquân đánh Tống thực là đồng thanh đồng khí, vậy mà khi người Yên tuyệt diệt nướcTề, Nguỵ thực có dự vào, quả nhân nghĩ cái thù của tiên vương, đang còn nghiếnrăng đau ruột. Nay Nguỵ lại đem lời nói suông đến dụ quả nhân, Nguỵ thực là phảnphúc vô thường, làm sao quả nhân dám tin ?
Tu Giả không biết đápthế nào, Phạm Chuy đứng bên thay lời mà nói rằng :
- Đại vươngnói sai rồi. Trước kia quả nhân theo Tề đánh Tống là vâng mệnh quý quốc đó. Vốnhẹn với nhau chia ba nước Tống, thế mà quý quốc bội ước, một mình lấy cả đất đainước Tống. Không những thế, mà lại còn đem quân đánh phá nước chúng tôi. Đó làmột điều thất tín của nước Tề. Chư hầu sợ Tề kiêu bạo, nên phải thân cận vớiYên; trận đánh ở Tế Tây, cả năm nước cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chu-liet-quoc/1890203/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.