Lại nói Yên Chiêu vương từ khi lên ngôi, ngày đêm chỉ lo tính việc đánhTề để báo thù, viếng người chết, thăm kẻ bồ côi, tôn lễ hiền sĩ, đồngcam cộng khổ với quân lính, vì vậy hào kiệt bốn phương theo về đông nhưchợ. Có người nước Triệu là Nhạc Nghị, cháu nội của Nhạc Dương, từ béhay đọc binh pháp. Xưa Nhạc Dương được phong ở Linh Thọ, con cháu bèn ởluôn đó. Gặp cuộc loạn ở Sa Khâu đời chủ phụ, Nhạc Nghị bỏ Linh Thọ mang gia quyến đến ở Đại Dương, làm tôi Ngụy Chiêu vương mà không được tindùng, nay nghe tiếng vua Yên chiêu đãi hiền sĩ, muốn đến làm tôi, bènmưu sang sứ Yên, yết kiến Chiêu vương, nói về binh pháp, Chiêu vươngbiết là người giỏi, đãi như qúi khách. Nhạc Nghị nhún nhường không dámdương, xin cho được làm tôi. Chiêu vương cả mừng, liền bái Nhạc Nghị làm á khanh, ngôi cao hơn bọn Kịch Tân. Nhạc Nghị bèn gọi hết người tronghọ dời sang ở nước Yên, làm dân Yên.
Bấy giờ nước Tề cường Thịnh, lấn đánh chư hầu. Chiêu vương giấu kín tămhơi, nuôi quân thương dân, đợi thời hành động. Đến khi Mân vương đuổiMạnh Thường quân mà buông tay cuồng bạo, trăm họ không sao chịu nổi, thì nuớc Yên đã giàu của đông người, quân sĩ sẵn sàng đánh giặc để đền ơnnước. Chiêu vương bèn hỏi Nhạc Nghị rằng:
- Quả nhân ngậm cái thù của tiên nhân đã hai mươi tám năm nay rồi, chỉsợ một mai chết đi, không kịp tự tay cầm dao găm mà đâm vào bụng vua Tềđể rửa thù cho nước! nay vua Tề cuồng bạo, trong ngoài đều oán, đó là ýtrời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chu-liet-quoc/1890201/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.