“Biến thái?”
Màng nhĩ Trác Diệu bị hai từ này của cô đâm đau, lập tức mặt anh liền đen như đít nồi, âm thanh cũng đanh lại mà gằn giọng hỏi cô:
“Con mắt nào của em thấy anh giống biến thái? Em đã thấy mặt tên kia rồi à, giống anh đến mức khiến em giật mình sao?”
“Xin lỗi, em không nghĩ anh sẽ đến đây, cho nên tất nhiên sẽ bị dọa sợ rồi.”
Trịnh Lam nói đến đây liền giật mình một cái, sau đó giống như nhận ra một chuyện gì kinh thiên động địa, cô lập tức trứng lớn mắt mà cao giọng chất vấn Trác Diệu:
“Làm sao anh biết được chỗ ở của em?”
“Khụ.”
Trác Diệu đưa tay lên che miệng một mà ho một cái, hành động của anh rõ ràng là đang cố tình lảng tránh câu hỏi của Trịnh Lam.
Không mất đến hai giây, Trác Diệu đã nhanh chóng bẻ lái qua chuyện khác:
“Mẹ bảo anh đón em về nhà ăn cơm. Mẹ có chuyện muốn nói với em.”
“Chuyện cần nói, em cũng đã nói với mẹ rồi.”
Trịnh Lam cũng đã sớm tuyên bố chuyện ly hôn với mẹ chồng. Tất nhiên phản ứng của bà cũng giống như bao vị phụ huynh khác, kịch liệt ngăn cản và khuyên cô suy nghĩ lại. Nhưng dưới sự kiên quyết của Trịnh Lam, rõ ràng Kiều Thư Vân cũng đã im lặng, cô còn cho là bà đã đồng ý với cô chuyện này chứ.
“Em thì đã nói hết chuyện, nhưng mẹ vẫn còn điều muốn nói. Không phải chuyện ngoài lề đâu, là chuyện ly hôn của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2626010/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.