Tốc độ làm việc của Trác Diệu luôn rất nhanh. Vừa tìm thấy sợi dây chuyền ưng ý, anh trực tiếp đặt lịch hẹn ở cửa hàng, vừa tan làm liền tự mình lái xe đến cửa hàng trang sức.
Vị trí cửa hàng cách công ty Thịnh An khá xa, dù Trác Diệu lái với tốc độ cao nhưng cũng phải mất đến một tiếng rưỡi thì mới tới nơi được.
Lúc tới cửa hàng, nhân viên vô cùng niềm nở mở cửa đón tiếp khách hàng, sau khi xác nhận được chính xác thông tin thì trực tiếp dẫn anh đến chỗ sợi dây chuyền kia.
Bởi vì được làm bằng kim cương hồng quý hiếm, cho nên sợi dây được đặt ở một tủ kính riêng biệt.
“Anh thật là có gu thẩm mỹ. Sợi dây chuyền này được sản xuất với số lượng có hạn. Nghệ nhân thủ công tự tay làm ra năm chiếc, cho đến thời điểm hiện tại, tính cả sợi dây mà anh đã đặt hàng cộng thêm một sợi dây còn lại hiện đang được trưng bày ở thành phố Giang Thành, tất thảy là hai chiếc cuối cùng còn lại trên cả nước.”
Nam nhân viên vừa tươi cười lấy sợi dây ra cho anh xem vừa nhẹ nhàng cất giọng. Từ lời nói của anh ta cũng có thể nhận thấy anh là kẻ may mắn đến cỡ nào, lại có thể mua được sợi dây quý hiếm này ngay trước khi nó biến mất khỏi thị trường.
“Đóng gói lại cho tôi.”
Trác Diệu không vòng vo tam quốc, trực tiếp dùng lời nói ngắn gọn thể hiện ý định của mình. Anh là nam nhân, tất nhiên không có hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625975/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.