Thú thật Trịnh Lam đối với vấn đề này, cô không muốn trả lời cho lắm. Nhưng đối phương hiện đang ở ngay trước mặt, cô cũng không thể xem người ta như không khí mà lướt qua người ta, cho nên chỉ có thể dùng tay siết chặt dây túi xách, lạnh giọng trả lời:
“Có lẽ là không.”
Cô cảm ơn Kiều Thư Vân giúp đỡ, nhưng không có nghĩa sẽ tiếp tục dính líu đến người nhà họ Trác. Trác Khả Hân là cô gái tốt, thái độ đối với cô cũng rất thân tình, nhã nhặn, nhưng cô không muốn vì sự xuất hiện của mình mà đảo lộn cuộc sống của cô bé, càng không muốn mang tiếng đã ly hôn còn sống chết đeo bám lấy người nhà họ Trác.
Kiều Thư Vân nâng đỡ cô, điều này cô ghi nhớ. Nhưng cô không phải nhận không từ bà, tương lai nhất định sẽ có ngày cô trả lại.
“Ồ.”
Trác Miêu quan sát thấy Trịnh Lam không được thoải mái lắm khi cô ta đề cập đến vấn đề này, cho nên cũng không cố tình bắt chuyện nữa.
“Đi đường cẩn thận.”
Trác Miêu gật đầu chào Trịnh Lam rồi quay trở lại phòng làm việc của mình. Trịnh Lam theo lời giáo viên đi đến một vài hiệu sách lớn trong thành phố, dạo qua dạo lại mấy vòng cũng đã tìm được đầy đủ các cuốn sách cần thiết, cho nên cô không ở bên ngoài rong ruổi nữa mà mau chóng trở về nhà Hải Ly.
Trời càng về trưa, mặt trời càng lên cao, không khí càng oi nóng. Trịnh Lam cảm thấy da thịt mình dần nóng lên, ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625970/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.