“Anh quản tôi nhiều thế làm gì? Dù sao chúng ta cũng không liên quan đến nhau. Sau này anh đừng tùy tiện gửi đồ đến cho tôi nữa, tôi thấy rất phiền.”
Đồ lần này cũng đã nhận rồi, trả cũng không thể trả được nữa. Nhưng lần sau, cô nhất định sẽ không bị anh dắt mũi nữa đâu.
“Sao lại không liên quan?”
Thanh âm của Trác Diệu vẫn vô cùng nhẹ nhàng, có thể nhìn ra tâm trạng của anh không hề vì vài câu mắng nhiếc của cô mà xấu đi, tất nhiên cũng sẽ không tranh cãi lớn tiếng với cô làm gì.
“Theo đuổi con gái không phải đều cần sự kiên nhẫn sao? Anh sẽ không tặng những thứ đồ vô bổ không dùng được đâu, điểm này em có thể yên tâm.”
“Ý tôi không phải thế.”
Trịnh Lam không quan trọng anh tặng gì, nhưng hiện tại hai người không có quan hệ, bạn bè còn không phải, cô làm sao có thể vô duyên vô cớ nhận quà từ anh đây?
Trác Diệu đảo mắt nhìn qua đồng hồ treo tường, hiện tại đã là mười giờ tối. Anh nhớ lại những gì mình đã đọc được từ các bài viết trên mạng, mấy ngày nhạy cảm thế này càng tức giận cơn đau bụng sẽ càng tăng lên, cho nên liền vội vội vàng vàng thúc giục cô cúp máy:
“Không còn sớm nữa rồi, em uống nước đường đỏ xong thì đi ngủ đi. Anh không làm phiền em nữa, ngủ ngon.”
“Tôi cúp máy.”
Trịnh Lam không thể mở miệng nói câu “chúc ngủ ngon” lại với anh được. Cô lấy bình giữ nhiệt ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chi-chua-toi/2625935/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.