Một tuần sau...
Vân Anh đã được xuất viện nên Triết Thành đã đưa cô về quê như đã hứa. Trở về ngôi nhà thân thuộc dường như Vân Anh có chút mường tượng.
" Đây là nơi em sống sao?"
" Đúng vậy!"
Cô đi xung quanh nhà nhưng chỉ là có cảm giác quen thuộc chứ chẳng nhớ được gì cả.
" Anh tính một tuần nữa anh sẽ đi Mỹ, em có muốn đi với anh không?" - Triết Thành chợt hỏi cô.
" Đi Mỹ? Anh qua đó làm gì thế?"
" Anh muốn qua đó học tập thêm với lại gia đình ba mẹ nuôi của anh đều ở bên đấy và có cả Tuấn Khương bạn học cấp 3 của em nữa đấy!"
" Thế em qua đấy làm gì chứ?"
" Em cũng là sinh viên ngành y mà qua đấy anh với em cùng nhau học tập luôn dù sao điều kiện bên đấy vẫn tốt hơn ở đây!"
" Anh nói cũng đúng, dù sao ở đây em cũng chả quen biết ai!"
Triết Thành khẽ cười, thật ra nguyên nhân cốt yếu nhất mà cậu muốn đó là để cô tránh xa nơi này ra, tránh xa Thiên Minh ra. Cậu không muốn cô sẽ nhớ lại những chuyện trước đây nên mới quyết định như thế.
Ba hôm sau....
Cả hai cùng về lại thành phố để chuẩn bị mọi thứ. Triết Thành cũng đã nộp đơn xin thôi việc ở bệnh viện. Bây giờ chỉ cần đến ngày là cô và anh sẽ cùng đi.
" Vân Anh đâu rồi?" - Thiên Minh hỏi cậu.
" Em ấy thấy mệt nên đang nghỉ trong nhà!" - cậu nói.
" Nghe nói ba ngày nữa là anh cùng Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723602/chuong-164.html