Hai tuần sau....
Xoảng .... Xoảng ..... Xoảng .......
" Chị hai, có gì từ từ nói" - Hạ Trâm khuyên can.
Thái độ Vân Anh thì hừng hực lửa giận nhìn Thiên Minh. Anh thì thái độ trầm lặng, ánh mắt lạnh cố nén lửa giận mà nhìn cô.
" Nói cái gì mà nói, dù có nói cũng chẳng có ai nghe" - Vân Anh gần như quát lên
Xoảng .... Xoảng .... Vân Anh đứng cạnh tủ trưng bày đĩa sứ mà anh sưu tập, không thương tiếc đập vỡ không biết bao nhiêu cái đĩa. Tới khi cô cầm một chiếc đĩa màu xanh ngọc vô cùng tinh xảo lên thì.
" Vân Anh không được. Cái này là cái Thiên Minh yêu thích nhất" - Trung Khánh vội tiến lên định ngăn cô.
" Ha " Vân Anh cười khẩy rồi buông tay.
Xoảng ...... Chiếc đĩa rơi xuống vỡ tan tành.
" Yêu thích nhất sao? Lại của em gái nuôi nào tặng nữa à?" - cô nhìn Thiên Minh mà cười châm chọc
" Chị hai, chị nói gì vậy? Bộ sưu tập này là anh hai tự mình thiết kế làm gì có em gái nuôi nào ở đây" - Hạ Trâm nói.
" Hai anh em các người cứ bênh vực nhau đi " - Vân Anh càng lúc càng loạn chẳng thèm nghe thêm.
Tay cô không ngừng đập phá. Dàn đĩa thấp bên dưới cô đã phá nát hết, cô ngước nhìn lên kệ trên thì thấy một cái đĩa sứ trắng in hình khổng tước màu đỏ rực vô cùng đẹp, cô với tay định lấy nhưng vì chiếc đĩa để quá cao, trong lúc nhất thời không cẩn thận cô với nhầm cái kệ thủy tinh phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723585/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.