Sau khi anh đi xong thì cô cũng khó chịu mà rời khỏi đó. Từ trưa mà cô đi đến tận tối cũng chưa chịu về. Còn Thiên Minh thì lúc này đang ngồi bên bàn ăn để đợi cô về. Anh biết rằng việc anh không nói trước với cô là do anh có lỗi nên mới âm thầm chuẩn bị một bàn ăn đợi cô về rồi xin lỗi. Vậy mà anh đợi hơn một tiếng rồi vậy mà chẳng thấy bóng dáng cô đâu, đồ ăn cũng hâm đi hâm lại hai lần rồi. Thiên Minh bất mãn nhìn lại đồng hồ thì đã gần 8h tối.
" Cậu chủ, cô chủ về rồi " - dì Lan vào thông báo cho anh. Thiên Minh hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi cũng đứng dậy xem thế nào. Anh bước ra thì thấy cô đang say xỉn mà đứng không vững, Thiên Minh vội đỡ cô.
" Chuẩn bị nước ấm rồi mang lên phòng " - anh lãnh đạm nói rồi bế cô trên tay đưa cô trở về lại phòng ngủ. Anh đặt cô lên giường, tháo giày cô ra. Lúc này người làm cũng mang nước lên, anh nhận lấy rồi đuổi bọn họ đi. Thiên Minh dù rất bực bội nhưng cũng cố gắng lau người cho cô.
" Đồ đáng ghét...hức..dối trá..nhẫn tâm " - Vân Anh trong lúc say mà giơ tay múa chân loạn xạ không tự chủ mà còn đạp trúng anh mấy cái. Thiên Minh đè nén cơn giận nhanh chóng lau người rồi thay đồ cho cô. Xong xuôi mọi thứ thì mới đắp chăn để cô ngủ.
Sáng hôm sau, Thiên Minh do có cuộc họp nên phải đến công ty sớm. Anh chỉnh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723579/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.