Vân Anh toàn thân trắng mịn trần trụi dưới ánh đèn. Trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi khuôn mặt ửng hồng, yếu ớt đáng thương bị anh đè trên giường mà không ngừng ức hiếp cô.
" Em thật sự rất đẹp, anh chỉ muốn yêu em mãi mãi thôi"
Cô nghe những lời này của anh mà như ăn được mật ngọt, cả người nóng ran lên có chút ngại ngùng quay mặt đi. Thiên Minh cũng vì biểu cảm của Vân Anh mà dục tính trong người sôi sụt hơn. Rất nhanh chóng tay anh từ từ di chuyển xuống bụng, sau đó đưa tay xuống phía dưới thăm dò, tìm kiếm nơi đẹp đẽ của cô.
" Ưm..a" Vân Anh vô thức rên lên một tiếng khi bị anh ghé thăm. Cả người cô tê dại, đôi chân khép lại nhưng lại bị anh ngăn cản. Tiếng rên yêu kiều, mang chút khoái cảm làm cho phần chinh phục của đàn ông trong Thiên Minh càng mãnh liệt hơn.
Hai ngón tay hoạt động mạnh mẽ trong cô. Thiên Minh thừa biết điểm nhạy cảm của cô ở đâu nên rất dễ dàng mà đưa cô đến khoái lạc. Đôi nhũ phong theo bàn tay của anh vỗ về chơi đùa mà run rẩy từng nhịp, đỉnh đầu nhũ phong hồng nộn xinh đẹp đứng thẳng, giống như hai quả anh đào chín nở rộ, làm cho người ta muốn hái, muốn cắn thật mạnh. Thiên Minh vùi đầu vào giữa khe núi hùng vĩ kia mà liếm láp trên làn da non mượt trơn bóng, sau đó lại không ngừng liếm lên trên, đến khi môi ngậm hai nụ hoa hồng nhuận kia vào miệng, Vân Anh không kiềm chế được mà run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723577/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.