Nửa năm trôi qua...
Thiên Minh giờ đây có thể đi lại bình thường. Anh đã rất vất vả tập vật lí trị liệu gần cả 3 tháng mới có thể bình phục lại được. Tuy vậy vẫn không chạy hay vận động mạnh như lúc trước được. Nhưng đổi lại tình cảm của anh và cô đã tốt hơn rất nhiều. Có điều Vân Anh vẫn không đồng ý về ở với anh như trước, cô muốn có một cuộc sống riêng cho bản thân, không muốn phụ thuộc hay tạo một gánh nặng gì cho anh cả.
Cuộc sống của cả hai cứ thế mà hạnh phúc trôi qua từng ngày. Lúc trước khi anh còn ở bệnh viện thì Vân Anh là người luôn kề cận, chăm sóc. Cô cứ đi học xong là lại vào bệnh viện cùng anh. Thiên Minh cảm thấy thời gian có cô bên cạnh là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Chỉ cầng ngày ngày có cô kề bên, đồng hành thì đó là món quà lớn nhất đối với anh rồi.
Hiện tại Vân Anh đã bước vào kì nghỉ hè tuy vậy cô cũng phải tham gia các hoạt động trại hè do trường tổ chức. Do trong năm qua trải qua nhiều chuyện nên việc học của cô cũng chỉ ở mức khá không có gì nổi trội cả. Còn Thiên Minh sau khi bình phục là ngay lập tức trở lại với công việc. Có thể nói dạo này anh bận khủng khiếp ngoài việc ở công ty anh còn phải đối phó với Lâm Vũ Phong. Vân Anh cũng đã hết lời khuyên nhưng anh vẫn muốn sống chết với ông ta.
Trưa hôm nay, Thiên Minh lái xe đến trường đại học để đón cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723551/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.