" Em bắt taxi chạy ra rước Trâm Anh dùm anh luôn nha, anh có cuộc họp đột xuất nên không rước nó được"
" Được rồi, em sẽ đi rước Trâm Anh nhưng mà..Anh phải nhớ ăn trưa đó nghen "
" Anh biết mà, bye em, anh có việc rồi"
Anh nói rồi thì cúp máy còn Vân Anh cũng nhanh chóng bắt taxi chạy đến trường của Trâm Anh để đón nhỏ. Nhưng vừa đến nơi thì thấy cả đám học sinh có cả Trâm Anh đang cự cãi kịch liệt. Cô vội vội vàng vàng xuống xe bước lại chỗ của nhỏ.
" Tất cả là bọn mày, còn dám chối, coment rành rành ra đó còn cãi"
" Đồ đê tiện, còn dám dựt bồ của chị mày" - Trâm Anh giơ tay lên định tát một đứa đang đứng đối diện thì liền bị Vân Anh kịp thời ngăn lại, nắm chặt cổ tay của nhỏ.
" Chuyện gì đây?"
" Đây không phải là chuyện của chị, mau bỏ tôi ra, tôi phải dạy cho nó một bài học, bỏ ra" - Trâm Anh vùng vẫy nhưng Vân Anh lại càng nắm chặt tay của nhỏ hơn.
" Em có muốn tôi gọi cho cậu em không?"
" Chị đừng có uy hiếp tôi, mau bỏ ra đây là chuyện cá nhân của tôi"
" Theo tôi về"
Dứt lời Vân Anh kéo mạnh Trâm Anh leo lên xe mặc kệ cho nhiều người đang bàn tán xôn xao. Cô quăng nhỏ lên xe rồi bảo bác tài lái xe đi. Nhỏ hậm hực vừa bấm điện thoại vừa thầm chửi trong lòng.
Về đến nhà, cô lôi nhỏ vào định hỏi chuyện nhưng đáp trả lại là một thái độ vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-chay-vo-tan-cua-nuoc-mat/1723473/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.